Page 312 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 312

Dịch  chỉ  xét  cách  biến  hóa  của  các  hào  mà  đoán  việc.
    Đòi sau thuyết âm dương ngũ hành xuất hiện,  người ta
    cho rằng muôn sự muôn vật ở trong tròi  đất,  không cái
     gì  thoát  được  ra  ngoài  lẽ  âm  dương  ngũ  hành,  cho  nên
     cứ  suy  lẽ  ấy  ra  thì  có  thể  đoán  được  mọi  việc.  Những
     phép bốc phệ thường dùng ở nước ta,  đại khái có ba thứ
     như sau này:
       a)  Thi  bốc  hay  bói  cỏ  thi.  -  Người  ta  lấy  một  bộ  50
     cọng cỏ thi cắt đều nhau, hay 50 chiếc que dài chừng 3,4
     tấc  (ta)  đặt lên bàn,  rồi theo phép  tắc nhất định  mà lặt
     một  sô" cọng cỏ  ấy  và  xem  hỢp  vào  hào  nào;  ba  lần  đến
     như thế mới thành một hào; rồi trộn cả lại  mà đếm gộp.
     Đếm  24 lần như vậy mới  được 6 hào là  một quẻ.  Thành
     quẻ  thì  xem  hào  nào  động  tĩnh  thế  nào,  rồi  cứ  chiếu
     những lời  soán  từ,  hào  từ  và  tượng  từ  trong  kinh  Dịch
     mà  đoán  ra  nhân  sự.  Phép  bói  ấy,  nhiều  nhà  nho  học
     nước ta hay dùng lắm.
        b) Mai hoa bốc, hay bói chiết tự.  - Phép này của Thiệu
     Khang Tiết đời Tốhg đặt ra,  có  sẵn từng quẻ  và  sẵn lòi
     giải đoán.  Người muốh bói tự ý viết ra một chữ,  rồi xem
     hình  tượng  hay chữ  hay  nét  chữ  mà  khép  vào  quẻ,  rồi
     xem  lời  quẻ  mà  đoán  kiết  hung.  Cách  đoán  ấy  thường
     mập mờ nên người ta chỉ dùng để bói chơi mà không tin
     lắm.
       c)  Kiêm  tiền  bốc,  hay  bói gieo  tiền  -  Phép  này  là  tự
     Kinh  Phòng đời Hán đặt ra. về sau ông Dã  Hạc  lại lập
     thành các quẻ mà nghị luận kỹ thêm,  cho  nên cũng gọi
     là  phép  bói  Dã  Hạc.  Phép  này  rất  giản  tiện  cho  nên
     người ta thường dùng, nhất là các thày bói.
       Thầy bói  thường  dùng  3  đồng  tiền  để  gieo  quẻ.  Như


     314
   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316   317