Page 19 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 19
gài vê tay phải như ngày nay.
Về phong tục và tôn giáo hiện ta không biết rõ lắm,
nhưng chắc rằng tôn giáo có quan hệ mật thiết vói nông
nghiệp mà lễ to nhất là hội mùa xuân. Hiện nay ở Bắc
Việt di tích lễ ấy cũng còn sót lại một vài nơi, ví như hội
chùa Lim ỏ Bắc Ninh vào ngày rằm tháng giêng. Ngày
hội ấy trai gái, hoặc hát (hát đốì) để ghẹo nhau, hoặc
dùng trầu cau để ngỏ ý cùng nhau ở hội chùa Lim ta vẫn
còn thấy cảnh tượng như vậy. Họ lại có tục đàn bà góa
không con phải lấy anh hoặc em chồng (lévirat) để cho
giòng họ tiếp tục và của cải khỏi sang tay người ngoài,
hình thức gia đình thì là mẫu hệ chê độ (matriarcat).
Xã hội bây giò tổ chức theo thức phong kiến, tương tự
với cách tổ chức của dân Thái và Mường ở miền Thượng
du Thanh Hóa và Bắc Việt. Dân thường gọi là dân Lạc,
ở thành thôn ấp dưới quyền quản trị của Lạc tướng, mà
các Lạc Tướng lại là anh em bà con của Lạc Hầu có thái
ấp to hơn. Các Lạc hầu thì thần phục một vỊ bá chủ là
Lạc Vương^^\ Từ đầu kỷ nguyên tây lịch, vì ảnh hưởng
của văn hóa Trung Quốc, chê độ phong kiến biến đổi mà
dần dần thành chê độ quận huyện.
Theo nhà cổ học H. Maspero thì tên Hùng Vương mà sử ta dùng để chỉ
các vua đầu tiên của nước Văn Lang xưa là sai. Sách Nam Việt chỉ có câu
"Đất Giao Châu phì nhiêu lắm, vua xứ ấy gọi là Hùng Vương". Sách Thuỷ
Kinh Chú cũng có câu ấy, nhưng không phải dẫn ở sách Nam Việt Chí mà
dẫn ở sách Giao Châu ngoại ký, song ở đây thì tên vua không chép là Hùng
Vương mà lại chép là Lạc Vương. Một nhà chú thích sách Đại Việt sử ký
toàn thư lại nói rằng tên Lạc Tưỏng sau đổi là Hùng Tưâng. Những nhà ấy
không nhận ra rằng tên Lạc Vương cũng biến thành Hùng Vương cho nên
các sách sử bấy giờ đều chép Lạc Tưống, Lạc Hầu nhưng Hùng Vương, Lạc
Vương mà biến thành Hùng Vương nguyên chỉ vì hai chữ lạc và hùng hơi
giông nhau mà nhận lộn.
21