Page 17 - Việt Nam Văn Hoá Sử Cương
P. 17
nhau mà chia ra hai nhánh: nhánh ỏ miền trung châu
trù phú, dễ hấp thụ ảnh hưởng của người ngoài, thì dần
dần hóa theo văn hóa Trung Quốc mà tiến thẳng vào
phương nam, tức là người Việt Nam ngày nay; còn
nhánh ỏ miền đồi núi thì còn duy trì được tính chất ván
hóa xưa và vẫn còn tổ chức theo chế độ phong kiến^ tuy
có chịu ít nhiều ảnh hưỏng của người Thái là giốhg lân
bàng, đó là người Mường hiện ở miền thượng du Nghệ
An, Thanh Hóa và Hòa Bình.
Xét tính chất người Việt Nam ngắy nay thì ta thấy
người Việt Nam là giống ngắn đầu (chỉ suất 82,8), mình
thấp (lm58) chân tay nhỏ, mặt xương, lưỡng quyền cao,
m ắt đen và hơi xếch, mũi hơi tẹt, môi hơi dầy, tóc đen
và hơi cứng, râu cứng và thưa, dáng đi thì nhẹ nhàng và
chắc chắn. Song đem địa phương mà so sánh thì ta thấy
ở Bắc Việt và phía bắc Trung Việt người ta có dáng
mạnh mẽ và cao (lm59), còn ở đường trong thì người
thường yếu và thấp hơn (lm57). Sự sai biệt ấy tất là vì
ảnh hưởng của địa thế và khí hậu mà sinh ra. Tuy
nhiên người Việt Nam vẫn là một chủng loại thuần chất
nếu ta xét về sự sinh hoạt và văn hóa thì lại càng thấy
rõ lắm.
Về tính chất tinh thần thì người Việt Nam đại khái
thông minh, nhưng xưa nay thấy ít người có trí tuệ lỗi
lạc phi thường. Sức ký ức thì phát đạt lắm, mà giàu trí
nghệ thuật hơn trí khoa học, giàu trực giác hơn luận lý.
Phần nhiều người có tính ham học, song thích văn
chương phù hoa hơn là thực học, thích thành sáo và
hình thức hơn là tư tưởng hoạt động. Não tưởng tượng
thường bị não thực tiễn hòa hoãn bớt cho nên dân tộc
19