Page 38 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 38

Từ đó,  Nguyễn Ái Quốc có thể đổi giọng,  chuyển cảnh,  liên  hệ.




                                                  so sánh một cách thoải mái tự nhiên (từ giọng trần thuật khách





                                                   quan chuyện  mắt  thây  tai nghe  trên  tàu  điện ngầm  đến giọng




                                                   trữ tình khi nói về kỷ niệm thuỏ thiếu thời, từ cảnh Pari chuyển





                                                   thắng  đến  cảnh  ở  quê  nhà,  liên  hệ  từ chuyện  nọ  sang chuyện




                                                   kia,  từ  đôi  tượng  này  sang  đối  tượng  khác  như  chuyện  vua





                                                   Thuấn  bên Tàu  đến chuyện vua  Pie  ỏ bên  Tây,  từ châm  biếm




                                                   Khải Định đến châm biếm bọn thực dân và mật thám Pháp đôì





                                                  với những người Việt Nam yêu nưổc.





                                                                 Những thủ pháp trào phúng quen thuộc mà ta thường gặp





                                                   như  khai  thác  mâu  thuẫn,  trào  phúng,  phóng  đại,'dùng  hình




                                                   ảnh,  từ ngữ châm biếm ("Ngày nay,  cứ mỗi lần ra khỏi cửa, thật





                                                  tôi  không  sao  che giấu  nổi  niềm  tự hào  được  là  một  người An




                                                  Nam và sự kiêu hãnh có được một vị hoàng đềíf)đã làm cho cách





                                                   thể hiện của Bác trỏ nên sinh động, biến lioá, hấp dẫn: khi thân




                                                   tình, khi dí dỏm, khi lắng đọng sâu xa. Qua đó, tác giả không chỉ





                                                  dựng lên chân tướng xấu xa lô" bịch của Khải Định  mà còn phơi




                                                  bày  trước  dư  luận  công  chúng  tất  cả  những  trò  hề  bịp  bợm,




                                                  những thủ đoạn nham hiểm, độc ác của thực dân Pháp. Đã tạo ra





                                                  một ngôn ngữ đa nghĩa, đa thanh. Với nghệ thuật đặc sắc, truyện




                                                  ngắn iã là một mũi tên xuyên qua hai kẻ thù; Phong kiến tay sai





                                                  và thi c dân xâm lược với những tội ác tày tròi của chúng.





                                                                Kết bài:






                                                                Vởi những sáng tạo nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Ái Quôc,





                                                  "Vi hành" xứng đáng là một kiệt tác của nền văn học nước nhà.




                                                  Tác phẩm đã kết tinh ngòi bút sở trường của Bác là châm biếm,





                                                  đúng như cố' Chủ tịch Phạm Văn Đồng đã nhận xét:  "Lốĩ chàm




                                                  biếm của Người kín đáo và thú vị".


















                                                                                                                                                                                                                                                                37
   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43