Page 37 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 37
của tên vua bù nhìn vốn đã lô" bịch càng trở nên hài hước, lố
bịch hơn (Người Pháp nhìn cái nón trên đầu Khải Định thì
tưỏng dó là chụp đèn, da thì bủng như vỏ chanh, thái độ thi
nhút nha nhút nhát). Một Hoàng Đế nhưng đi lại lén lút, trang
phục thì rất Hổ' có gì phô ra hết, đủ cả lụa là, gấm vóc, hạt
cườm như một ma-nơ canh, như một cái giá áo không hơn. Cách
bình luận của ngưòi Pháp đôi với Khải Định cũng tự do, thoải
mái vì vua chúa đổi vói họ chỉ là một thứ đồ cổ.
t •
Qua cách nhìn và lời bình luận của người Pháp thì Khải
Định chỉ là một anh hề làm trò giải trí cho họ, nhưng là trò giải
trí không đáng giá nửa xu. ơ đây tác giả đã dùng thủ pháp "gợi"
chứ không phải "tả". Tả thì cần nhiều chi tiết và thương trực
tiếp htín. Gợi thì chỉ cần một &Q chi tiết ít ỏi. Bằng cách này, tác
giả đã mô tả chân dung Khải Định một cách đầy đủ trong
nhũng thòi điểm khác nhau (ở trửòng dua, hiệu cầm đồ) mà
không cần phải cho hắn xuất hiện.
Trong nghệ thuật viết truyện ngắn, tạo ra được những tình
huông đặc sắc để làm nổi bật chủ đề và tính cách nhân vật là
cực kỳ quan trọng- Tình huống "nhầm lẫn" ỏ đây là một sáng
4
tạo nghệ thuật đắt giá của truyện "Vĩ hành". Nó góp phần quan
trọng làm cho câu chuyện trâ nên tró trêu, đầy kịch tính và
giàu súc hấp dẫn hơn.
D ùng hình thức viết thư đế tạo ra cảu chuyên kê củng
lả môt thành công của truyê.n ngắn này
Hình thức viết thư cũng là một thủ pháp nghệ thuật đặc
sắc đưa lại cho "Ví hành" những hiệu quả thẩm mỹ độc đáo.
Thư là một thể vản hêt sức tự do phóng túng và mang tính chủ
quan, cứ phóng bút theo dòng cảm nghĩ chủ quan của cá nhân.
36