Page 170 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 170
Bình giảng đoạn thơ sau:
l'Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủ
Nơi nào qua, ỉòng lại chẳng yêu thương?
Khi ta ờ, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hcá Lâm hồn!
Anh bỗng nhớ em như đông về nhô rét
Tỉnh yêu ta như cánh kiến hoa vàng
Như xuân đến chirti rừng lông trở biếc
Tình yêu ỉàrn đất lạ quê hương".
DE NAY CAN:
1 . Qua một đoạn thơ ngắn, tác giả đã khái quát lên được
nhiều triết lý: sự gắn bó sâu nặng của con người với quê hương
đất nước; bản chất của tình yêu, mối quan hệ của nó vói "đất lạ".
2. Tác giả sử dụng thủ pháp đối lập để nhấn mạnh ý. Ông
xây dựng được nhiều hình ảnh lung linh sắc màu mà có chiểu
sâu trí tuệ, có tính khái quát sâu xa.
3. Đoạn thơ vừa lay động trái tim và thức tỉnh trí tuệ độc giả.
Mở bài:
Từ những ninh ảnh thơ bình dị thường ngày mà vẫn có thể
nâng lên thành những triết lý sâu xa, vừa thức tỉnh trí tuệ, vừa
lay động trái tim độc giả - đó chính là nét đặc sắc của hồn thơ
Chế Lan Viên. Đoạn tliơ ta binh giảng dưới đây trích trong
171
ft