Page 168 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 168
"Bài thơ anh, anh làm một nửa ìTià thôi,
Còn một nửa cho mùa thu làm lấy.
Cái xào xạc hồn anh chính là xào xạc lá,
* * 9 3
Nó không là anh, nhưng nó là mùa."
(Chế Lan Viên)
"Vạt áo của triệu nhà thơ không bọc hết bạc vàng mà đời
rơi vãi
Hẵy nhặt những chừ của đời inà góp nên trang ”
Nhưng nghệ thuật không phải tự dưng đến vối nhà nghệ sĩ.
Nó chỉ có thể nảy sinh khi nghệ sĩ chân thành đón nhận và hoà
nhập vói cuộc đòi.
Khi tiếng hát con tàu tâm tưởng của nhà thơ hoà nhập vối
tiêĩig hát rộn ràng không khí xây dựng ”bôn bề’ của Tổ quốc thì
cũng chính là lúc người nghệ sĩ có thể soi vào tâm hồn mình mà
thấy cả đất nưốc, cả cuộc đời rộng lỏn: "Tâm hồn ta là Tây Bắc
chứ còn đâuT. Cuộc đời rộng lổn sẽ ùa vào thế giới cá nhân và
chuyển lioá thành máu thịt tâm hồn họ, kêt tinh thành tác
phẩm nghệ thuật. Ở trong bài thơ này Chê Lan Viên cũng
khẳng định: "Chẳng có thơ đâu giữa ỉòng đóng khép1'. Trước
cách mạng, vói "Điêu tàn", Chê Lan Viên chỉ soi vào mình nên
chỉ thấy bóng mình mà không nhìn thây Tổ quốc, nhân dân.
" Chớ bao giờ quên nỗi chua cay của một thời thơ ấy
Tổ Quốc trong lòng ta mà có củng như không!
Nhân dân ở quanh ta mà ta chẳng thấy!
Thơ xuôi tay như nước chảy xuôi dòng!".
Còn giờ đây hồn thơ ông đã "thoát khỏi pkòng nhỏ bế\ "lượn
trảm vòng trên Tổ quốc mênh mông", thì hình ảnh cuộc đời, đả't
nước đã hiện hinh trong thơ ông:
169