Page 165 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 165
một sự giác ngộ chân lý, giác ngộ một lẽ sông lớn. Nếu như giò
phút ấy đã biến tâm hồn-Tô' Hữu thành, "một vườn hoa lá rất
V .
đậm hương và rộn tiếng chim" thì nó đã biến hồn thơ Chế Lan
Viên thành con tàu tâm tưỏng tràn đầy khát vọng, đang háo
hức lên đường và muổn mỏ hết tốc lực trong hành trình đến vói
ahân dân, với đất nưác.
Chính vì lẽ đó mà bài thơ có nhan đề "Tiếng hát con tàu".
Suốt bài thd nổi lên một hình tương chủ đạo: Con tàu lên Tây
Bắc. Ở đây con tàu đã trỏ thành biểu tương cho khát vọng lên
đường, đi xa, trỏ về cuộc sổng rộng lốn của đất nưóc vả nhân
dản, trở vê những kỷ niệm đẹp đẽ, thắm thiết, trả về với ngọn
nguồn của thơ ca chân chính "Anh có nghe gịó ngàn đang rú gọi,
Ngoài cửa ô? Tàu đói những vành trăng”; "Đất nước mênh
mông, đời anh nhỏ hẹp"; "Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng
khép" ,rTãy Bắc ơi, ngươi là mẹ của hon thơ".
Với Chê Lan Viên Tây Bắc không chỉ là Tây Bắc mà còn là
Tô quôc bao la, là cuộc sống rộng lổn của nhân dân trên mọi
miền đất nưóc đang vẫy gọi nhà thơ.
166