Page 108 - Văn Ôn Thi Đại Học
P. 108
cả hai thi sĩ đều sử dụng thủ pháp đối và dùng từ láy. Có
khác chăng, từ láy trong câu thơ cua thi hào Đỗ Phủ đặt ở giữa
câu, còn tác £?ả "Tràng Giang'Ê lại đưa xuống cuối câu. Nhờ thế
hai từ láy "điệp điệp" và "song song" trong câu thơ Huy Cận
như vỗ vào lòng đôc giả một làn sóng buồn vô biên, vô tận (Chu
Văn Sơn)
Hình ảnh sông nước mênh mang, cùng con thuyền nhỏ nhoi
giữa dòng tạo nên sự đốì lập gợi cho ta cảm giáe cô đtín đa diết.
Từ xưa tối nay, hình ảnh thuyền và nưốc là hai hình ảnh luôn
luôn gần gũi gắn bó. Vậy mà ồ đây, con thuyền lênh đênh và
dòng sông mênh mông như có một nỗi buồn chia ly xa cách đang
đón đợi: "thuyền về nước lại, sầu trảm ngả". Thuyền về một ngả,
nước lại một đường. Vì thế cảnh dễ gợi nỗi lòng "sầu trảm ngả"
sầu trảm ngả chứ không phải ít ngả, vì là sông lón. Nó tượng
trưng cho xã hội cũ. (Xuân Diệu)
Giữa con sông mênh mông mang nặng dòng nước sầu buồn
chia đi trảm ngả gợi lên sự chia Ba cách biệt ấy, hiện lên một
cành củi khô trôi lạc lõng bơ vơ không biết sẽ đi về đâu, bỏi
trăm dòng mông lung vô định: "Củi một cành khô lạc mấy
dòng'\ Hình ảnh thơ làm ta gđi nhớ đến tám trạng bơ vớ của
nàng Kiều trước lầu Ngưng Bích:
"Buồn trông ngọn nước mới sa
ề
Hoa trối man mác biết là về đâu"
Ba câu thơ trên mang dáng dấp cổ điển thì đột nhiên câu
cuối mang dáng dấp một câu thơ hiện đại. Tác giả đã đưa vào
thơ ca ”Những thi liệu sống sít đời thường’’ fchữ dùng của Xuân
Diệu). Hình ảnh "củi một cành khô lạc mấy dòng" là một hình
ảnh mói mẻ, có nhiểu sức biểu hiện và rất gợi cảm. Đây không
107