Page 68 - Văn Hóa Tộc Người Nùng
P. 68

gìn  giữ  an  ninh,  chông  trộm  cướp;  và  bản  cũng  là
        một đơn vị hành chính cơ  sở trong hệ  thông chính
        quyền Nhà nước.

            Trước đây,  trong xã hội cổ truyền,  mỗi bản đều
        có  một khu  rừng cấm  ("đông slấn")  thuộc  sự  quản
        lý  chung  của  làng bản.  Tại  đấy,  người  ta  lập  một
        miếu  thò  thổ  địa.  Miếu  thò  được  dựng  rất  đơn  sơ
        gồm một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, lợp ngói lòng máng,
        trong đặt một bàn thò bằng ván gỗ, trên có một bát
        hương.  "Đông slấn" là chỗ dựa cho "linh hồn" toàn
        bản, là nơi bất khả xâm  phạm,  không ai được chặt
        phá cây cối quanh  đó.  Nếu  ai vi  phạm,  chang may
        dân  bản  có  người  ôm  đau,  gia  súc  -  gia  cầm  toi
        dịch,  cuộc  sông bất  an,  phải  mòi  thầy  mo  về cúng
        giải  hạn  thì  gia  đình  đó  phải  chịu  toàn bộ  phí tổn
        cho lễ cúng.
            Những  quy  ước  này  không  những  được  nhắc
        nhở  chung  trong  toàn  bản  mà  còn  được  nhắc  đến
        trong các lễ cúng thổ thần hàng năm.  0  đây,  ngoài
        những  yếu  tố duy  linh  huyền  hoặc  còn  có  yếu  tô"
        thực  tiễn  là  bảo  vệ  một  khu  vực  sinh  thái  trong
        vùng,  duy  trì  những  khu  rừng  nhỏ  dưói  dạng  "ốc
        đảo  xanh"  nhằm  góp  phần  điều  hòa  khí  hậu  tiểu
        vùng cư trú và canh tác.
            Cho đến nay,  ỏ nhiều làng bản tộc  người  Nùng
        thuộc một số huyện vùng cao của tỉnh Hà Giang và
        các  huyện  Bảo  Lạc,  Bảo  Lâm...  của  Cao  Bằng,
        người  ta  tổ  chức  cúng  Sơn  thần  -  Thổ  địa  ở  rừng
        cấm  vào  ngày  30  tháng  Giêng  âm  lịch  hàng  nám.
        Người ta quy ước các gia đình không được chặt phá


        66
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73