Page 81 - Vấn Đề Bảo Vệ Quyền Sở Hửu Trí Tuệ
P. 81
Chương 1: Khái quát chung về sở hữu trí tuệ 81
Hội nghị Ngoại giao vào ngày 19 tháng 3 năm 1991, đã đồng ý thông
qua Văn kiện sửa đổi 1991 của Công ước UPOV (Văn kiện 1991). Mười
lăm nước thành viên của UPOV đã ký vào Văn kiện 1991 vào lúc kết thúc
Hội nghị hoặc trong giai đoạn Văn kiện được đưa ra để ký. Tất nhiên, ảnh
hưởng của chữ ký không ràng buộc quốc gia ký kết nhưng đơn giản đưa ra
một sự xác nhận ý định của quốc gia muốn thông qua một luật dựa trên
Công ước, và trong thời gian thích hợp, phê chuẩn Công ước. Việc phê
chuẩn Công ước bởi một quốc gia thành viên hiện thời đã ký Công ước,
hoặc việc gia nhập Công ước của một quốc gia thành viên mới, sẽ tạo ra
một nghĩa vụ pháp lý quốc tế.
Điều 37 của Văn kiện 1991 quy định rằng Văn kiện sẽ có hiệu lực một
tháng sau khi năm quốc gia đã gửi văn bản gia nhập, với điều kiện ít nhất
ba văn bản là được các quốc gia thành viên hiện thời của UPOV gửi tới.
Trong trường hợp này, Văn kiện có hiệu lực vào ngày 24/04/1998. Vì thực
tế là hai quốc gia đã gửi văn bản gia nhập vào cùng ngày một tháng trước
đó, nên có thêm một thành viên so với năm thành viên được quy định tại
Điều 37 khi Văn kiện mới có hiệu lực. Sau sự kiện này, Văn kiện 1978, về
mặt nguyên tắc, không còn tiếp nhận thêm nữa.
Điều 34(1)(b) của Văn kiện 1991 quy định tư cách thành viên của
UPOV có thể là một tổ chức liên chính phủ. Quy định này tạo thuận lợi
cho thành viên của Cộng đồng châu Âu khi đề xuất Quy định Hội đồng
(EEC) về Quyền Giống cây trồng Cộng đồng được Cộng đồng thông qua
và có hiệu lực vào ngày 27/04/1995. Điều 26(6)(b) liên quan đến việc bỏ
phiếu vào Hội đồng, và Điều 6(3) và 16(3) liên quan đến tính mới và việc
khai thác hết quyền, cũng chứa các quy định phản ánh sự quan tâm của
Cộng đồng.
Cơ cấu của Văn kiện 1978 được sửa đổi cơ bản trong Văn kiện mới.
Trong Văn kiện 1991, các điều khoản được nhóm lại với nhau thành mười
chương và các chương theo thứ tự thời gian đầu tiên xem xét “Nghĩa vụ
chung của các bên ký kết”, tiếp theo là “Điều kiện để cấp quyền cho nhà
tạo giống”, các quy định liên quan đến “Đơn xin cấp quyền cho nhà tạo
giống”, “Quyền của nhà tạo giống”, “Tên của giống”, và “Chấm dứt và
hủy bỏ quyền của nhà tạo giống”. Các quy định hành chính và các quy
định cuối cùng của Công ước tập trung ở ba chương cuối.