Page 54 - Tuổi Trẻ Hoàng Văn Thụ
P. 54

Cuộc gọi tên chia quân cho các huyện kéo dài đến quá trƣa, đã vãn mà Thụ và Chi vẫn ngồi

               ngong ngóng trong nhà ở tạm, chỉ còn lại lèo tèo mấy ngƣời vào lớp mộ hôm qua.
                    Tiếng xì xào:

                    - Chết chửa, càng gọi sau càng phải đi xa.
                    - Ta lần vào đám này mà ra cho nó gọi trƣớc, không ai biết.

                    - Nó đánh chết!
                    - Liều đi, nhớ ra ngoài Long Châu rồi không lộn lại đƣợc. Đi xa thì cầm bằng nhƣ chết rồi.

                    - Ai dại! Nó biết, nó chém ngay.

                    Mọi ngƣời cứ nấn ná, bồn chồn.
                    Lát sau, Thụ và Chi, hai ngƣời đƣợc gọi một lúc - may quá. Cái may đầu tiên.

                    Hơn năm mƣơi ngƣời lố nhố ra đứng giữa bãi cỏ. Quanh bãi, chen nhau vòng trong vòng

               ngoài lúc nhúc những ngƣời nhà và ngƣời rỗi đi xem, cả nhiều ngƣời đợi ghi tên chƣa đƣợc. Thụ
               nom rõ Hùng trong đám ấy, đƣơng giơ nón vẫy vẫy vào. Có lúc đông quá ngƣời khác chen qua,

               lại mất hút trong đám nhốn nháo.
                    Phút chốc, một ông quan đeo kính bƣớc ra, đứng lên hàng đầu cả toán, đọc lại tên một lƣợt,

               rồi nói:
                    - Những ngƣời này lên quân khu trên Vũ Hán...

                    Vũ Hán tận đâu... Tiếng xì xào nổi rộn, lan ngay ra vòng ngƣời sửng sốt xung quanh. Chi

               nhìn ngó chỉ thấy rối rít. Chi hỏi Thụ xem ai là Lƣơng Tử Hồng, ai là Lƣơng Tử Hồng để hỏi
               xem sao lại thế và có trông thấy Hùng đâu không, Hùng đâu. Nhƣng giữa bãi cỏ rộng chỉ có hơn

               năm mƣơi lính mộ và ngƣời quan đeo kính lúc nãy gọi tên cả đám bây giờ đƣơng bƣớc vào trong
               nhà chỉ trỏ xua mấy ngƣời lính xách đại đao ra múa lên, dẹp cả bọn giạt vào bãi trong. Để đi Vũ

               Hán ngay lúc ấy.
                    Ngoài nhà mộ lại đƣơng nổi trống. Đã vãn số lính mộ ở nhà tạm, lại nổi trống và ghi tên,

               phát tiền cho lớp mới. Nhiều ngƣời đi mộ lại chen đạp nhau vào, tiếng kêu gào rầm rầm vang lại.

               Chẳng biết Lƣơng Tử Hồng là ai.
                    Cũng may thế. Ở đấy không ai biết Lƣơng Tử Hồng. Nếu biết thì Thụ và Chi đã mất đầu rồi.

               Bởi vì, Lƣơng Tử Hồng đã bị bọn quân phiệt phản động ở Long Châu bắt giết đêm trƣớc rồi, mà

               Bùi không biết.
                    Mấy lớp ngƣời nữa xô đến, trèo cả lên vai nhau, nhảy xô vào chỗ bàn mộ. Thật không thấy

               Hùng đâu nữa. Chi hấp tấp bảo Thụ:
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59