Page 131 - Bệnh Trầm Cẩm
P. 131
BỆNH TRẦM CẢM 4
1. Phòng ngừa tái phát
Điều trị sớm giai đoạn trầm cám, có ỹ nghĩa trong
việc rút ngắn thời gian cơn ớ người bệnh bị trầm cám
tái diẻn. Một giai đoạn trầm cám không được điều trị
thường được kéo dài 6 - 1 2 tháng, trong khi phần lớn
những trường hợp được điều trị cơn kéo dài khoảng 3
tháng. Điều trị với đủ liều thuốc CTG nên được tiếp tục 6
tháng, sau khi đã có đáp ứng đầu tiên và sự thuyên giảm
các triệu chứng cấp. Phương thức điều trị này cho phép
sự phục hồi hoàn toàn của giai đoạn trầm cám và phòng
ngría sự tái phát.
Có chứng có cho rằng TCAs vẫn có vai trò qu;m trọng
trong điều liị nguòi bệiứi trầm cam nglứêm trọng (thể sầu
uát/melancholic/endogenous). Tuy nliiên. TGAs thường có
nlũều nguy co gây tác dụng phụ đến tim mạch, nltất là ớ
nliững bộnli nliân đã cỏ bệiứi lý tim mạch tntớc kia.
Những thuốc GTC thế hệ mới (SSRIs, SNRIs...)
được lựa chọn đầu tiên cho giai đoạn trầm cám nặng,
vì những tác dụng phụ nhẹ và tương dối an toàn klú
quá liều. Tluiốc MAOIs có thê được sứ dụng ó ngiíời
bệnh trâm cảm không điên hình, với triệu chứng nổi bật
là lo âu, kích động, mất ngii và dẻ bực bội. Tuy nhiên,
về phương diện tác dụng phụ và tương tác thuốc của
MAOIs, thường sứ dụng loại MAOIs mới chọn lọc và có
thế đáo ngược (RIMA) như: moclobemide.