Page 157 - Trị Bệnh Hiếu Động Ở Trẻ Em
P. 157
158 PHAN THANH ANH
phản xạ cơ gân (++), không gây ra chứng bệnh lý,
động tác điều hoà nhanh, đối xứng.
Trạng thái tinh thần: Trả lời sát vấn đề, tiếp
xúc tốt, hoạt động không ngừng, khi vào phòng chẩn
đoán kiểm tra không hề thấy lạ lẫm, hay nói, thỉnh
thoảng lại chạy đến cửa sổ ngó âm thanh bên ngoài.
Khả năng tự khống chế kém, viết kết quả của 8 + 6
= 41, sau khi chỉ ra lỗi sai liền lập tức sửa lại là 14.
Kiểm tra bổ trợ; Kiểm tra máu thường quy
(không thiếu máu), CT não (-), kết quả trắc nghiệm
WISC-R: Tổng chỉ số thông minh là 100, chỉ số
thông minh thao tác là 98, chỉ số thông minh ngôn
ngữ 102, kết quả trắc nghiệm căn cứ chẩn đoán
(ADHD) (tiêu chuẩn DSM-IV,1991): Sức chú ý 6
mục, hoạt động nhiều 7 mục, phù hợp với tiêu
chuẩn chẩn đoán bệnh hiếu động .
Nhận xét của bác sĩ: Hai trường hợp bệnh trên
đều do kết quả học tập kém mới đến kiểm tra, tuổi
giống nhau, nhưng từ bệnh sử của mỗi trẻ có thể
thấy; đặc trưng lâm sàng của trường hợp một phù
hợp với khó khăn học tập; còn trường hợp hai phù
hợp với bệnh hiếu động. Sau khi kiểm tra tinh thần,
kiểm tra bổ trợ và dùng Ritalin điều trị thì kết quả
cho thấy: Trường hợp một là chứng không có khả
năng học tập, trường hợp hai là bệnh hiếu động.
Từ hai trường hợp nói trên có thể thấy, chứng
không có khả năng học tập và bệnh hiếu động có