Page 292 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 292
TÍN NGƯỠNG Cư DÀN VEN BIỀN QUẢNG NAM - ĐÀ NẴNG
Hành, sẽ làm động thuỷ khiến Bà nổi giận gây sóng lớn.
Nếu chẳng may xảy ra, chủ ghe phải làm lễ cúng thế xin
vớt vật dụng ấy lên. Lễ vật chính là thứ bị rơi xuốhg biển
dưới dạng đồ mã, theo quan niệm mất gì cúng (thê) nấy.
Vật cúng thế được cột vào dây, do hai người thực hiện. Một
người thả đầu dây cột vật cúng thế xuống biển, người thứ
hai lại kéo đầu dây bên kia lên, và hô to: " Tôi được rồi".
Khi về bến, từ ghe vào bờ, thì kiêng cắm đứng cây sào
xuốhg nước, vì sỢ công việc làm ăn dẫm chân tại chỗ. Lúc
chuyển cá lên bờ, chủ ghe luôn phải canh chừng, vì sỢ có kẻ
ghen ghét lấy một con cá của ghe mình đem chôn đi, bởi
như thê là chôn đi tài lộc nhà mình....
Với người ở nhà cũng phải thực hiện một sô" kiêng cữ
để tránh mọi điềm không lành cho người đi biển.
Trước hết là kiêng cãi cọ. Phải vui vẻ với người ngày
mai ra khơi để người đi được thoải mái tự tin. Phản ánh
điều này, ca dao miền biển Quảng Nam - Đà Nang có câu ;
Thuận buồm xuôi gió thi đi / Mặt nặng như chì ở lại
nuôi con.
Do tin vào màu đỏ của lửa - biểu hiện cho sự may
mắn, nên nhà có người đi biển kiêng người khác đến nhà
mình xin lửa, diêm; đồng thòi cũng kỵ người khăn trắng
(có tang) đến nhà, do suy diễn từ "khăn" nghĩa là khó
khăn. Hơn nữa, khăn trắng/tang biểu thị sự buồn rầu, mất
- 2 9 2 -