Page 290 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 290

TÍN  NGƯỠNG  Cư DÂN  VEN  BlỀN  QUẢNG  NAM - ĐÀ NẰNG



        nhiều  kiêng  kỵ.  Cùng  với  những  hành  vi  kiêng  cấm  như
        không  đánh  bắt  cá  voi,  không  ăn  thịt  cá  voi...,  người  ta
        dùng  những  từ  xưng  hô  tôn  kính  để  thay  cho  cách  gọi  cá
        voiV  cá  ông,  như  : Ngư ông, Đức  lịnh  Ong,  Đức Ngọc Lân,
        ngài,  ông, bà  (để chỉ cá cái),  trong đó, 'N gư ông” là từ xưng
        hô thông dụng nhất trong đòi sông thường nhật.

              1.2.  Kiêng kỵ trong việc làm

             Kiêng  kỵ  kỹ  nhất  là  với  các  phương  tiện  và  dụng  cụ
        đánh bắt.  Khi  đóng  ghe  thuyền,  người  ta  rất  sỢ  sườn  ghe
        bị  yểm  đinh,  vì  như  thế sẽ  hết  đường làm  ăn,  có  khi  phải
        bỏ  nghề.  Kỵ  những  người  vừa  bôc  mộ  xuống  ghe  thuyền,
        hoặc  có  vỢ  bị  sút  sảo  (xảy  thai),  vì  sỢ  nặng  vía  và  tránh
        phong  long  tử.  Cấm  phụ  nữ  không  được  bước  qua  tay  lái
        ghe  thuyền,  nhất  là  ngồi  trên  mũi,  vì  ở  đó  có  bàn  hương

        án  cúng  thần  linh,  lại  có  hai  mắt  thần!  mắt  ghe  dẫn
        đường.  Các  vật  dụng  đựng  cá  hoặc  đồ  dùng  cá  nhân  như
        mũ,  nón,  cấm  được  đặt úp;  người thì  không được  rúc  dưới
        dây neo.  Nếu xảy ra,  người ta cho  rằng có  điềm  gở,  và  nỗi
        ám  ảnh  bị  lật  ghe  sẽ  đeo  đẳng  trong  suốt  những  ngày
        lênh đênh trên biển.

              Ngoài  ra  còn  có  những  kiêng  kỵ  trưóc  khi  ra  khơi,
        được  xem  như  biểu  hiện  của  sự  chuẩn  bị;  Người  đi  biển,
        trưốc  hôm  đi  một  ngày,  thường  không  gần  vỢ,  không  ăn
        cơm  khê,  ăn  canh  bí.  Với  người  chuyển  lương  thực  xuông

        ghe thuyền, chủ ghe sỢ nhất là bị lấy bớt, vì như thế sẽ dẫn

                                    -    2  9  0    -
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295