Page 54 - Kỹ Năng Tự Nhận Thức
P. 54
-Vâng ạ.
- Chà, thật đáng tiếc là các cháu chỉ bán có mỗi chiếc ủng. Bác chỉ có
thể giả chiếc ủng này năm kô-pếch thôi. Giá như các cháu bán cho bác
hai chiếc ủng thì bác có thể giả đến hai mươi, thậm chí ba mươi kô-pếch
ấy chứ. Vì ủng có đôi thì người ta mới cẩn. ủng cả đôi thì giá mới cao các
cháu ạ.
Chị Li-ô-la vội bảo:
- Min-ca, em chạy ngay vào nhà lấy thêm một chiếc ủng nữa ra đây.
Tôi vội chạy vào nhà và chỉ một nhoáng sau đã mang ra một chiếc
ủng cỡ đại.
Ông đổng nát đặt hai chiếc ủng cạnh nhau và thở dài buồn bã nói:
- Cái trò bán chác của các cháu làm bác thất vọng quá. Một chiếc là
ủng nữ, chiếc kia là ủng nam. Cứ thử nghĩ mà xem, bác biết làm gì với hai
chiếc ủng này? Bác định giả cho một chiếc ủng năm kô-pếch, thế nhưng
đặt hai chiếc ủng này cạnh nhau, lại thấy hỏng quá. Thôi, các cháu nhận
bốn kô-pếch nhá, và chúng ta chia tay nhau như những người bạn.
Chị Li-ô-la định vào nhà lấy thêm một chiếc ủng nữa, nhưng vừa lúc
đó có tiếng mẹ gọi. Mấy người khách của mẹ chuẩn bị ra về, nên mẹ gọi
chúng tôi vào để chào tạm biệt. Thấy chúng tôi ngơ ngác, ông đổng nát
liền nói:
- Nhẽ ra bác định trả cho các cháu bốn kô-pếch, nhưng bây giờ phải
trừ đi một đồng vì bác đã phí thì giờ nói chuyện với trẻ con.
Ông đổng nát đưa cho Li-ô-la ba đóng tiền xu, loại một kô-pếch, giấu
mấy chiếc ủng vào túi và đi mất. Tôi và chị Li-ô-la lập tức chạy về nhà để
chia tay với mấy người bạn của mẹ: cô ô-li-a và chú Kô-li-a đang mặc áo
khoác ngoài ở tiền sảnh.
54