Page 58 - Kỹ Năng Tự Nhận Thức
P. 58
-Trời sắp sập rồi! - Gà mái Pen-nỵ cục ta cục tác.
- Và chúng tòi phải đi báo cho nhà vua! - Vịt con kêu quang quác.
- Sao chị biết trời sập? - Ngỗng ngờ vực.
- Ôi, chính mắt tôi trông thấy, chính tai tòi nghe thấy, một phẩn bẩu
trời còn rớt trúng đẩu tòi đây này! - Gà con tiếp tục nói.
- Ôi trời! - Ngỗng Lô-sy kêu oai oái. - Thế thì tòi cũng phải chạy thôi!
Và cả đám chạy lạch bạch qua cánh đổng. Một lúc sau, cả bọn gặp
gà tây Lắc-ke đang tản bộ trên đường.
- Xin chào! Mọi người đi đâu vội vã quá vậy?
- Chạy thoát thân mau! - Pen-ny lục cục.
-Trời đang sập! - Lúc-ky kêu quang quác.
-V à chúng tòi đang đi báo cho nhà vua! - Lô-sy la toáng.
-Thật không? - Gà tây hỏi lại.
- Ôi, chính mắt tôi trông thấy, chính tai tôi nghe thấy, một phẩn bầu
trời còn rớt trúng đầu tôi đây này! - vẫn điệp khúc của gà con.
- Chết mất thôi! Tôi đã nghi thế nào cũng có ngày trời sập mà! Mau
lên nào, cho tôi theo với!
Cả bọn đang chạy hết tốc lực thì bất ngờ gặp cáo già Lo-xy.
- Ôi! Một ngày đẹp trời như thế này mà sao mọi người nháo nhác cả
lên vậy?
- Đẹp ở đâu ra! Chạy mau, chạy mau! - Gà mái, vịt con, ngỗng cái và gà
tây hét toáng. - Trời sập tới nơi kia kìa. Chúng tôi đang đi báo với nhà vua!
- Làm gì có chuyện đó? - Cáo già ngờ vực.
58