Page 57 - Kỹ Năng Tự Nhận Thức
P. 57
- Cứu với! Cứu với! Trời sập rổi bà con ơi! Tôi phải đi tâu với nhà vua
ngay lập tức!
Dọc đường, gà con gặp gà mái Pen-ny. Gà mái Pen-ny hỏi:
- Này, chị gà! Chị đi đâu
mà vội vã vậy?
- Ôi! Trời sập đến nơi rồi.
Chính mắt tòi trông thấy,
chính tai tòi nghe thấy. Một
phẩn bẩu trời còn rớt trúng
đẩu tôi đây này.
- Thật kinh khủng, kinh
khủng! - Gà mái Pen-ny cục ta cục tác. - Chạy mau thôi!
Và cả hai chạy thục mạng. Được một lúc, họ gặp vịt con Lúc-ky.
- Hai chị đi đâu mà vội vã thế? - Vịt con hỏi.
-Trời sắp sập rồi, trời sắp sập rồi!
- Sao chị biết? - Vịt gặng hỏi.
- Ôi, chính mắt tôi tròng thấy, chính tai tôi nghe thấy, một phẩn bầu
trời còn rớt trúng đầu tôi đây này! - Gà con bảo.
-Trời ạ! Trời ạ! - Vịt con kêu quang quác! - Chạy mau! Chạy mau!
Cả đám cắm đẩu cắm cổ chạy.Thêm một lúc, cả bọn bắt gặp cô ngỗng
Lô-sy đang lạch bạch trên đường. Ngỗng hỏi:
- Này, mọi người hớt hơ hớt hải chạy đi đâu thế?
Chị gà mái la lớn:
- Chạy tìm chỗ thoát thân thôi ngỗng ơi!
57