Page 50 - Kỹ Năng Tự Nhận Thức
P. 50

Thê nhưng, những dòng sáp nóng đã bắt đẩu chảy ra, lăn dài theo thân

        nến. Nến thấy mình càng lúc càng ngắn lại. Đến khi chỉ còn một nửa, nến
        giật mình: "Chết mất, ta  mà cứ cháy mãi thế này thì chẳng  bao lâu sẽ tàn
        mất thôi. Tại sao ta phải thiệt thòi như vậy?"


             Nghĩ rồi, nến  nương theo
        một  cơn  gió  thoảng  để  tắt
        phụt  đi.  Một  sợi  khói  mỏng

        manh bay lên  rồi nến  nằm im
        lìm.  Mọi  người  trong  phòng

        nhớn  nhác  bảo  nhau:  "Nến
        tắt  mất  rồi,  tối  quá,  làm  sao
        bây giờ?" Ngọn nến mỉm cười

        tự  mãn  và  hãnh  diện  vì  tẩm
        quan trọng của  mình. Nhưng

        bỗng có một lời đề nghị: "Nến dễ bị gió thổi tắt lắm, để tôi đi tìm cái đèn
        dẩu". Mò mẫm trong  bóng tối  ít phút, người ta tìm được một chiếc đèn
        dầu. Đèn được thắp lên, còn ngọn nến đang cháy dở thì bị bỏ vào ngăn

        kéo tủ. Ngọn nến buồn thiu. Thế là từ nay nó sẽ bị nằm trong ngăn kéo,
        khó có dịp được cháy sáng  nữa.

                                                (Theo Họt giống tâm hồn - Internet)






               Nhũng người biết cống hiến hết mình sẽ không bao giờ so đo đến

           chuyện thiệt hơn vì mỗi con người chỉ có giá trị khi bàn thân được cống
           hiến cho xã hội.












        50
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55