Page 172 - Quan Hệ Bang Giao Và Những Sứ Thần Tiêu Biểu
P. 172
c^iian /ii’ Initnị {ỉ^iao rà lác sứ thần ticu hicu... 173
có nghĩa là đời trước ông Lê, người Việt Nam chưa ai biết
thêu và làm lọng. Sử sách cũ còn ghi lại ở đời Trần, vua
quan ta đã quen dùng đồ thêu và lọng. Nàm 1289, trước nãm
đi sứ của Lê Công Hành khoảng hơn 350 nãm, vua Trần đã
gửi tặng vua Nguyễn một đệm vóc đỏ thêu chỉ vàng, một
tấm thảm gấm viền nhiều (theo Từ Minh Thiện viết trong
tập Thiên nam hành ký). Tháng Ciêng năm Quý Tỵ (1293),
Trần Phu trong đoàn sứ nhà Nguyên sang ta có nhận xét:
“Về phẩm hàm của các quan Đại Việt, ai cao ai thấp cứ nhìn
vào lọng mà phân biệt. Hễ là khanh tướng thì đi ba cây lọng
xanh, bậc thấp hơn thì đi hai lọng, rồi một lọng. Còn như
lọng tía thì chỉ có những người trong hoàng tộc mới được
dùng (theo Trần Phu viết t r o n g nam tức SỊ(). Như vậy,
nghề thêu và nghề làm lọng của ta đã có từ lâu.
Trích trong Truyện các ngành nghề của
Tạ Phong Châu, Nguyễn Quang Vinh, Nghiêm Đa Văn
LƯỠNG QUÔC KHÔI NGUYÊN
NGUYỄN ĐĂNG CẢO
Nguyền Đăng Cảo còn có tôn gọi là Đăng Hạo, ngươi xã
Hoài Bảo, huyện Tiên Du (nay là thôn Hoài Bão, xã Liên
Bão, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh). Nguyễn Đàng Cảo
thật xứng đáng là “Lường quốc Khôi nguyên”, ông dược
phong là “Phúc thần”, hiện có đền thờ ông tại thôn Hoài
Bão, xà Liên Bão, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh.
Ông là anh của Nguyền Đãng Minh (Tiến sĩ khoa Bính
Tuất 1646), bác của Nguyễn Đãng Tuân (Tiến sĩ khoa Quý
Sửu 1673) và Nguyễn Đăng Đạo (Trạng nguyên khoa Quý
Hợi 1683).