Page 102 - Phương Pháp Thực Dưỡng
P. 102
con người hiện thế. Vì vậy, điều khôn ngoan nhất, đơn giảr
nhất và ít tốn kém nhất là hòa hợp với thiên nhiên, tuân thec
luật vũ trụ thay vì đối nghịch, cả trong việc nghiên cứli và phát
minh khoa học kỹ thuật để phục vụ sự sống của con người.
Sự sống trên hành tinh này, theo sinh vật học phương Tây.
phát sinh trong phạm vi trái đất, và mới đây hai nhà thiên
văn học Fred Hoyle (người Anh Quốc) và Wikramashing (người
Xri-Lanca) lại đưa ra luận thuyết sự sống bắt nguồn từ một căn
nguyên bên ngoài trái đất là đám mây khí và bụi trong vũ trụ.
Trong khi đó, các nhà thông thái Á Đồng từ nghìn xưa đã thấy
sự sống bắt nguồn từ vô tận và phát triển qua nhiều dạng tiến
hóa do sự tương tác của hai động lực đối lập nhưng bố tóc nhau
gọi là Âm và Dương. Giáo sư Ohsawa đã hệ thống hóa quá
trình phát triển sự sống gồm ba giai đoạn: (1) sự sống nguyên
thủy, (2) sự sống vật chất hóa vô cơ, và (3) sự sống vật chất hóa
hữu cơ. Đây là một quá trình phát triển liên tục theo hình xoắn
ốc hướng tâm (co vào) từ Cực Thống Nhất Nguyên Thủy (người
xưa gọi là Thái Cực, Thượng Đế, Phật, Brahman, Ala, Nhất
Nguyên) phân thành lưỡng cực Am và Dương.
Âm và Dương tương tác nhau tạo nên “từ trường” (lực hấp
dẫn) của vũ trụ, và từ đó phát sinh năng lượng hay xung động
có tính dẫn truyền (điện khí). Khí điện từ tiếp tục vận động
xoắn theo hướng “vật thể hóa” và bắt đầu có dạng hạt gọi là
“điện tử’ mà tiêu biểu là electron và proton. Rồi các điện tử kết
hợp lại thành nguyên tử; các nguyên tử kết hợp thành các
nguyên tố mà cơ bản là c (Carbon), N (Nitơ), H (Hvdro) và 0
(Oxy). Từ đó tạo nên thế giới thực vật (thảo mộc), rồi đến thế
giới động vật và con người là mút sau cùng trong quá trình tiến
hóa hướng tâm của vũ trụ, xét riêng trong phạm vi trái đất.
Khi trở nên con người, chúng ta bắt đầu phát triển ngược lại
theo chiều xoắn ốc ly tâm - giãn ra (vận động Âm) trơ về Cực
98