Page 105 - Phương Pháp Thực Dưỡng
P. 105
Như vậy, con người không phải là một thực thế riêng biệ'
trong vũ trụ dành riêng cho mình, mà chỉ là mắt xích cuối CÙH|
của chuổi chuyển hóa cùng với các sinh vật khác hòa hợp sinl
tụ. Không những mỗi cá nhân gán bó với cội nguồn ban sơ lí
Trời Đất Thiên Nhiên, mà còn tương quan tương thuộc với tấ
cả đồng loại. Không chỉ những người gần gũi là anh em, bà COI
thân thích, mà cho đến những người ở xa xôi ngàn dặm cũnỊ
thế. Không những với người, mà cả đến các động vật có cùn|
sinh lý như ta, hoặc các giống cỏ cây biết cảnh sống chết, hoặ
muôn loại đất đá đều chịu chung Qui luật của Vũ trụ. Tất Ci
mọi thứ rồi cũng hóa thành tro bụi, có ngọn gió thoảng qua đ;
tan vào một điểm. Bởi thế, tất cả chúng ta cùng chung một COI
thuyền đang nổi trôi trong thăng trầm bất tuyệt và đều ôm ấ
một ảo tưởng chi có chết đi mới tránh khỏi. Trong cảnh nh
thế, thử hỏi tại sao còn giành giựt riêng tư, hãm hại kẻ khác đ
tóm thu những thứ rốt cuộc cũng mất đi? Tại sao chúng ta ■
loài người trí tuệ - lại không thể Sống an nhiên tự tại nh
những sinh vật cấp dưới?
Có truyền thuyết cho rằng con người đã để mất thiên đàn
do ăn bậy, mà thật vậy, điều này đang diễn ra trong thế gió
hiện tiền. Ăn bậy sẽ nghĩ bậy. Dân tộc Việt Nam thường ch
trách những người mất đạo đức bằng các ngôn từ “máu dế
“máu tham”, “máu cờ bạc”, “máu hà tiện”, v.v... Có lẽ từ xưa ôn
bà ta đã thấy được phẩm chất máu huyết suy kém sẽ khiế
hoạt động tâm thần trở nên lệch lạc.
Cũng có quan niệm cuộc đời là “bê khổ” vì trầm luân tron
“sinh, lão, bệnh, tử’; nhưng xét ra sinh thành, già nua và cht
đi là những sự việc hết sức tự nhiên, và ai cũng công nhậ
“sinh thuận, tử an” (sinh suôn sẻ, chết êm thắm) là phước qư
nhưng không được như thế là vì bệnh hoạn do ăn uống và sin
hoạt trái tự nhiên. Bởi vậy, muốn cuộc đời vui thú thì phải c
1C