Page 231 - Phong Tục Thờ Cúng Của Người Việt
P. 231

Đặc biệt trong lễ cúng 23 tháng 5 này, từ gia đình cho đến tập thể, phải nhớ có một
    bình lớn nước hoặc một thùng nước chè đầy và một đống lửa đốt bên cạnh bàn thờ
    cúng. Người cúng tin rằng các âm hồn sẽ đến  uống nước và sưởi ấm bên đống lửa,
    vì  nhiều  người trong  biến  cố đã  chết khát, và  chết lạnh  lẽo dưới ao,  hồ,  sông  suối

    trong rạng ngày 23 tháng 5.
         Đó  là lòng thương người chết vất vưởng dọc đường, dọc sá nên bàn cúng phải
    đặt trước sân,  nếu  là  người  thân  và  chết ỏ trong  nhà  thì  mới  bày bàn  cúng  ỏ  bàn
    thờ.  Rõ  ràng tập tục cúng âm  hồn  này thể hiện một tấm  lòng nhân  hậu bao la của

    người cư dân xứ Huế.
         Nghi  thức  cúng  âm  hồn  trang  trọng  nhất  được tổ  chức tại  các  am  miếu  trong
    thành  phố  Huế.  Miếu  âm  hồn  được  thành  lập  lâu  năm  nhất  là  ngôi  miếu  ô  góc
    đường  Mai Thúc Loan và  Lê Thánh Tôn  hiện tại,  nằm ở  phía đông nội thành, cách
    cửa  Đông  Ba  chừng  300  mét,  ngôi  miếu  này  được  xây  dựng  vào  năm  1895,  sau
    biến cố thất thủ kinh đô mười năm, trải qua các cuộc đổi thay, nay vẫn còn.

         Tiến trình nghi lễ cúng tại miếu âm hồn hằng năm như sau:

         Ngày 22 tháng 5, dựng  rạp  ngoài trời, trang  hoàng  khu vực cúng tế ỏ  miếu và
     bàn cúng lễ ỏ ngoài trời. Có năm lại thiết lập đài chiến sĩ trận vong trước miếu.

         Sáng 23 tháng 5, khoảng 7 giờ sáng làm lễ khai kinh, tụng kinh.

         Trưa 23 tháng 5, cúng ngọ theo nghi thức tôn giáo.

         Chiều  23 tháng  5,  lúc  14  giờ  làm  lễ  tế cúng  âm  hồn  theo  nghi  thức tế  lễ  của
     Khổng  giáo.  Quan  trọng  nhất  là  ông  chủ  tế và  ông  xướng  lễ.  Tại  đài  chiến  sĩ trận
     vong thì làm lễ truy điệu.

         Các người đảm  nhiệm việc cúng lễ y phục chỉnh tề theo quy định.  Phường bát
     âm được mời đến để cử nhạc trong buổi lễ.

         Qua  nhiều  bản  văn  tế  sưu  tầm  được,  chúng  ta thấy  người  viết văn  đã  truyền
     một niềm xúc động vô biên cho người dự lễ:

         “Lô nhô trẻ dìu già, ông dắt cháu, chân còn di dầu gục lìa vai.
         Lao nhỏ con khóc mạ, vợ kêu chổng, tiếng chưa ngớt xương đã chất đống.

         Oan uổng quá mấy ông trôn võng, thinh lình sét đánh, sống chẳng trọn đời.

         Tội tình thay lũ trồ trong nôi, cắt cớ sao sa, chết dờ trắng bụng.

         Thương mấy cụ  khlông sơn nón đấu,  nặng nợ cơm vua áo chúa, được da ngựa
     bọc thây mới sướng, tức vì sao “tử bất thành danh".

         Tủl mấy cô áo chít quai trơn, vul nlểm tài tử giai  nhân,  nỡ vũng bùn chôn ngọc
     cho cam, uổng cái sổ “sinh nhi vô dụng”.


                                                                                            233
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236