Page 61 - Phát Triển Bền Vững Và Chăm Sóc Sức Khỏe Ở Miền Núi
P. 61
1. Không khuyên khích mở rông thêm diện tích canh tác lương
thực hiện có mà tích cực đi vào thầm canh, tảng năng suất, sử dụng
phân bón vi sinh, hữu cơ, thay đổi cơ cấu cây trồng thích hợp.
2. Trông các cây lương thực quen thuộc ở miền núi như sắn,
ngô, khoai... (nhưng cần đổi giống mới cho năng suất cao hơn).
Các cây này dành cho người và chủ yếu cho các động vật nuôi.
Miền núi nên nghiên cứu trổng cây kè vì kê ít cần nước hơn
cây lúa, có giá trị dinh đuỡng cao khôrig kém cây lúa (xem bảng
số 2); các cây họ Đậu (đậu tương, đậu xanh), cây lạc đều có giá
trị kinh tế và giá trị dinh dưỡng cao ựem bảng số 3).
Ở một vài vùng đặc biệt (huyện Trùng Khánh - Cao Bằng) có
thể phát triển cây đại mạch (lúa mì), trổng đỡ vất vả hơn cây lúa.
3. Mờ rộng diện tích trồng cỏ để có những cánh đồng cỏ rông
lớn cho chăn nuôi. Có thể mở rộng trồng cỏ dưới tán rừng.
4. Trong mấy chục năm qua, trong các điều kiện lịch sử đặc
biệt của Việt Nam, rừng bị khai thác quá mức, có thể nói là bị
phá hoại nghiêm trọng. Nhiều khu rừng nhiệt đới um tùm xưa
kia, nay đã trở thành những núi trơ, đồi trọc, hoang tàn. Nhiệm
vụ quan trọng là bảo vệ các diện tích rừng còn lại, các rừng đầu
nguồn; trồng lại khoảng 15 triệu ha rừng và đất chưa sử dụng.
Từ rừng, cây trồng và đa dạng sinh học, miền núi và cả nước đi
lên công nghiệp hoá và hiện đại hoá. Gỗ ỉà nguyên liệu của cả một
hệ thống công nghiệp chế biến: xây đựng, công nghiệp nội thất;
khai thác mỏ, bột giấy và công nghiệp giấy, in, giao thông vận tải,
xuất khẩu, V.V..
Cùng với rừng, ở miền núi, cần chú ý đến vườn gia đình, cải
tạo vườn tạp theo mô hình sinh thái VAC hay VACR. Nếu bổ
61