Page 224 - Phát Hiện Và Điều Trị Bệnh Loãng Xương
P. 224

người bệnh  sông khép  mình  không giao  lưu,  ít  ra  ngoài
        thì  một  mặt  sẽ  ảnh  hưởng  không  tô"t  đến  tâm  lý,  mặt
        khác  hạn  chê  lượng vận  động  và  thòi  gian  tiếp  xúc  với
        ánh sáng mặt tròi...  ảnh hưởng không tốt đến quá trình
        điều  trị bệnh.  Khi  lượng vận  động mỗi  ngày  giảm  đi sẽ
        không  sản  sinh  kích  thích  với  xương  và  không  có  lợi
        trong  việc  duy  trì  lượng  xương,  làm  tăng  tốc  độ  mất
        xương. Không ra ngoài sẽ không thể nhận ánh sáng mặt
        tròi vôn là nguồn cung cấp vitamin D quan trọng.
            Vitamin D là thành phần không thể thiếu trong quá
        trình  hấp  thụ  của  xương  gián  tiếp  ảnh  hưởng  đến  quá
        trình  phát  triển  của  xương.  Đóng  cửa  không  ra  ngoài
        còn  ảnh  hưởng  đến  tâm  lý  người,  có  những  suy  nghĩ  lo
        âu và  quá trình chức năng nội tiết,  ảnh hưởng đến  trao

        đổi chất bình thường.  Ngoài ra đổì với nhiều người bệnh
        loãng  xương  là  điều  cần thiết  để  hạn  chê  sự  phát  triển
        của bệnh.  Chỉ cần có diện tích để tiến hành ra ngoài vận
        động,  hòa  mình  vào  thiên  nhiên,  sẽ  mang  lại  hiệu  quả
        trị liệu đốì vói bệnh loãng xương.
            Với  người  bị  bệnh  loãng  xương  ở  mức  nghiêm  trọng
        nên  có  thanh  vịn  hoặc  điểm  tựa  khi  đi  lại,  tránh  bị
        ngã  dẫn  đến  gãy  xương.  Khi  bị  bệnh  loãng  xương,  vì
        lượng xương giảm, xương mất đi độ cứng chắc và dẻo dai
        nên rất  dễ bị  gãy.  Gãy xương là hiện tượng thường thấy
        nhất  của  bệnh  loãng  xương  do  khả  năng  chịu  lực  của
        xương  bị  giảm,  vì  vậy  người  bệnh  loãng  xương  dễ  xuất

        hiện gãy xương do  áp  lực ép  cột sốhg,  thậm  chí dẫn  đến
        còng  lưng.  Bệnh  loãng  xương  sẽ  phát  triển  đến  mức

                                        224
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229