Page 174 - Những Vị Thuốc Quanh Ta
P. 174

còn gọi là bạch du ma, bạch hổ ma. Tính bình, vị ngọt.
         Thành  phần  chính  trong  vừng  gồm  có:  dầu  béo  60%.
         Trong dầu chứa nhiều loại axit, vitamin E cùng sắt và
         canxi.  Phần  lớn  có  chất  phòng  bệnh  chống  suy  lão.
         Thưòng là thực phẩm chống suy lão.
              Vừng  có  tác  dụng bổ gan,  thận,  nhuận  ngũ  tạng,
         làm đen tóc,  bổ dưỡng cường tráng.  Chủ yêu dùng cho
         gan,  thận yếu,  tay chân yếu cứng,  hư phong,  mắt mờ,
         yếu  sau  khi  ốm  dậy,  tuổi  già ho hen,  thiếu  sữa,  thần
         kinh suy nhược, sớm bạc tóc, cao huyết áp, bệnh mõ bọc
         tim.

              Cách dùng:
              Uống: đun thành thang hoặc cho vào viên hoàn.

              Dùng bên ngoài đun nước mà rửa hoặc đắp chỗ đau.
              Kiêng kị: Tỳ yếu hay đại tiện lỏng thì không nên ăn
         nhiều vừng.

              b. Bài thuốc phối hợp

              -  Gan,  thận yếu,  mắt mờ,  da  mờ,  táo bón:  Lá  dâu
         tằm  (phơi  sương bỏ cuống,  phơi khô),  vừng đen  (rang)
         lượng bằng nhau. Xay thành bột, luyện với mật ong làm
         viên hoàn.  Ngày ăn hai lần. Mỗi lần 6 -  9g.  Có thể ăn
         lâu dài.

              -  Phụ nữ  sau  sinh thiếu  sữa:  Vừng đen rang chín
         giã  nhỏ,  cho  thêm  tí  muối;  hoặc  vừng  đen  250g  rang
         chín giã, nấu chân giò lợn. Ngày ăn ba lần.
              - Trĩ sưng đau: Vừng đen đun kỹ đem rửa chỗ đau.

              - Bị côn trùng cắn: Vừng đen xay nhỏ đắp ngoài.



                                                                 173
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179