Page 34 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 34

... trong lich sứ  V iỉt ỉĩa m  35


           Khi  về  đến  đầu  làng,  nhân  dân  thấy  ngựa xe  của
       đoàn  sứ giả  khiếp  bỏ  chạy.  Viên  quan  được  giao  việc
       đến  quê  gặp  trạng,  gặp  ngay  một  lủ  trẻ  chăn  trâu
       nghịch đất đầu làng,  thấy trong đó có một cậu bé mặt
       mũi  khôi  ngô  đang bày  cho  lũ  bạn  đắp  một  con  voi
       bằng đất mà bốn chân lẫn tai, vòi... có thể ngoe nguẩy
       được.  Sứ giả  đồ  chừng đó  là Trạng Hiền,  bèn  buông
       một câu thăm dò:
           - Tự là  chữ,  cắt giằng đầu,  chữ tử là con,  con ai
       con ấy?
           Cậu  bé  nghe  được,  không  ngước  mặt  lên,  cũng
       thủng thẳng buông một câu:
           -  Vu  là  chưng,  bỏ  ngang  lưng,  chữ đinh  là  đứa,
       đứa nào đứa này!

           Chủ ý của viên quan xuất một vế đối theo lối chiết
       tự chữ Hán. Chữ tự có hai bộ phận, trên như cái giằng
       xay, dưới  là chữ tử.  Để nguyên tự có nghĩa là chữ,  bỏ
       giằng trên còn lạd chữ tử nghĩa là con và gắn luôn với
       vế  đối  nôm  tiếp  đó  thành  một  câu  hỏi  nửa  chữ  nửa
       nôm.  Câu  hỏi  cũng có sắc  thái  của người  trên  hỏi  kẻ
       dưới.  Trạng Hiền  cũng đối  lại  bằng cách  chiết  tự  kết
       hợp  với  một  phần  nôm:  chữ  vu  là  chưng  có  hai  nét
       ngang và một nét móc, bỏ nét ngang ở dưới thành chữ
       đinh, nghĩa là đứa, đi với đứa nào đứa này là một vế.

           Hỏi xong, cậu bé ù té chạy vào làng. Nghe câu hỏi ý
       xấc xược, nhưng chữ nghĩa ùng rất tàl tình, quan đoán
        ngay  đứa  bé  chẳng  phải  ai  ngoài  Trạng  Hiền,  liền
        mừng rỡ. hết giận và theo chân tìm đến nhà Trạng.
            Quan vào đến sân thì thấy Trạng đang đứng trong
   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39