Page 157 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 157
\5 S Những Trang ngiiyén <ỉăc hiêt...
Ngoài thời:
Chợ đầm ấm,
Phố ngọc tần vần.
Trai lanh lẹ đá cầu vén áo,
Gái éo le rủ yếm dôi quần.
Khách Trường An^^’ cưỡi ngựa xem hoa, rợp
đường tử mạch^‘°^
Chàng công tử ngự xe trương tán, rạng mực
thanh vân'"^
Lành thay:
Vận mở thái hòa,
Đường thông chức cống^'^^
Đền xuân vầy họp hây hây,
Cõi thọ bước lên thong thỏng.
Nẻo họp châu xa, ngọc bạch, dân mến về chầu,
Tộ mừng bàn thạch, thái sơn*'^\ thế bề khôn động.
háo”. Được một lát thấy liễu và hạnh đều đã hé nớ hoa. Do đó có
chữ “thôi hoa cố”, là trổng giục hoa nớ. Thôi nghĩa là thúc giục.
Chợ Hòe: Chữ Hán là Hòe Thị. Thẹo sách Tam phụ hoàng đồ,
cách kinh đô bảy dặm có chợ Hòe, trồng hàng mấy trăm cây hòe,
tỏa bóng mát, nhưng không có nhà cửa. Cứ đến ngày rằm, mùng
một, học trò mang thổ sàn ở địa phương mình, sách vở và nhạc
khí đến đây ngồi dưới cây hòe họp chợ và trao đôi với nhau.
Trường Àn: Kinh đô nhà Tây Hán. Đời sau thường dùng đê chi
kinh đô nói chung.
Đường từ mạch: Đường đi ở các phố trong kinh đô.
Thanh vân: Chi người có địa vị cao.
Đường thông chức cống-. Xưa các nước chư hầu theo định kỳ
phái về kinh đô nộp cống cho Thiên từ, gọi là chức cống. Đường
thông chức cống: là bốn phương bình yên không có loạn lạc
đường về kinh đô thông suốt. Các địa phương là lân quốc cổng
hiến phẩm vật tấp nập.