Page 77 - Bài Văn Mẫu
P. 77

Tất cả  những  ước  muốn  chính  đáng  dù  là  nhỏ  nhoi  của  Mị  đều  bị  thằng
       chồng tàn bạo ngăn cấm và dập tắt một cách phũ  phàng. Đêm xuân, Mị uống
       rượu,  lòng  bồi  hồi  nhớ  tới  những đêm  xuân  thuở còn  con  gái.  Mị thả  hồn về
       ngày trước.  Tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài đường khiến Mị muốn
       đi chơi. Mị định thay váy áo đẹp để đi chơi. A sử đi đâu về, thấy thế liền bước
       lại,  nắm Mị,  lấy thắt lưng trói hai tay Mị.  Nó xách cả  một thúng sợi đay ra  trói
       đứng Mị vào cột nhà.  Tóc Mị xoã xuống,  A  Sử quấn luôn tóc lên cột,  làm cho

       Mị không cúi,  không  nghiêng  được đẩu  nữa.  Trói xong  vợ,  A  Sử thắt nốt cái
       thắt lưng xanh ra ngoài áo rồi A  Sử tắt đèn,  đi ra,  khép cữa buồng lại.  Hắn để
       mặc Mị trong đau đớn, tủi hờn giữa bóng đêm đen kịt.
          Sau  bao  năm  bị  đoạ  đày  trong  nhà  thống  lí,  mọi  cảm  xúc  và  tinh  thần
       phản  kháng của Mị  hầu  như bj tê  liệt.  Cuộc sống của Mị  không còn ý  nghĩa
       bởi cô  cho  rằng  mình  sống  mà  như đã  chết. Tội ác của bọn  lang  đạo, trong
       chế  độ  phong  kiến  thực  dân  chính  là  ở  chỗ  đã  nhẫn  tâm  tước  đoạt  quyền
       sống  chính  đáng của con  người,  nhất  lầ  đối với  phụ  nữ.  Cuộc  đời  Mị  sẽ  cứ
       thế trôi đi trong vô vọng nếu không có  một sự việc bất ngờ xảy ra: cô đã cắt
       dây  trói  cứu  A  Phủ  và  cùng  anh  chạy  trốn  khỏi  nhà  thổng  lí,  sang  tới  tận
       Phiềng Sa.  Cuối cùng,  nhờ  gặp được cán  bộ  cách  mạng,  được giác ngộ,  Mị
       và A  Phủ  đã trỏ  thành  những  nhân tố tích  cực ở  khu  du  kích  Phiềng Sa.  Cô
       đã thực sự được sống, được làm người.
          Trong xã  hội  phong  kiến thực dân trước đây, người phụ  nữ bị  rẻ  rúng, coi
       thường,  bị  tước  đoạt  quyền  sống,  quyền  tự  do.  Những  ràng  buộc  bất công,
       phi  lí đã  kìm  hãm  phụ  nữ về  mọi mặt.  Họ  hầu  như bị  lệ thuộc hoàn toàn vào
       người đàn ông. Không gian sống của người phụ  nữ xưa chỉ quanh quẩn trong
       phạm  vi  gia  đình  với  công  việc  nội trợ,  chăm  sóc chổng  con:  vì  thế  mà  họ
       không thể phát huy được những khả năng tiềm ẩn của mình để đóng góp cho
       xã hội.
          Ngày  nay,  quan  niệm  trọng  nam  khinh  nữ  tuy  chưa  thay  đổi  hoàn  toàn
       nhưng  người  phụ  nữ cũng  đã  được  hưởng  những  quyền  lợi  như nam  giới  và
       được xã  hội tôn  trọng.  Phụ  nữ được  học tập,  làm  việc,  cống  hiến  trong  mọi
       lĩnh  vực,  kể  cả  lĩnh  vực  chính  trị  hay  nghiên cứu  khoa  học  tưởng  chừng  chỉ
       dành  riêng  cho  nam  giới,  ở  nhiều  nước  trên  thế  giới,  phụ  nữ  đã  vươn  tới
       những địa vị tối cao như Tổng thống, Thủ  tướng,  Bộ trưởng,...  còn ở  nước ta
       cũng  đã  có  Phó  Chủ  tịch  nước  và  nhiều  phụ  nữ  là  giáo  sư,  bác  sĩ,  doanh
       nhân... xuất sắc, mang lại vinh quang cho đất nước.


       76
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82