Page 74 - Bài Văn Mẫu
P. 74

Hình  ảnh  bà cụ  Tứ  bổ sung cho hình ảnh chị “ vợ  nhặt” để  hoàn chỉnh số
     phận tăm tối của phụ  nữ nói chung trong xã  hội đương thời.  Có thể  nói nhân
     vật này tuy là phụ  nhưng lại chiếm được cảm tình của người đọc bởi nét chân
     phương của một bà mẹ  nghèo rất đỗi thương con, bởi lòng nhân hậu  rất đáng
     quý trọng. Khi thấy người con gái lạ mặt ngồi ở giường con trai mình, bà cụ Tứ
     ngạc  nhiên  lắm,  chẳng  hiểu  ra làm  sao cả.  Nhưng  đến  lúc nghe Tràng  bảo:
     Kìa nhà  tôi nó chào u... thì bà vỡ lẽ ngay;  Bà lão cúi đầu nín lặng.  Bà lão hiểu
     rồi.  Lòng người mẹ nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự,  vừa ai oản
     vừa xót thương cho số kiếp đứa con mình... Hoá ra là thằng con trai mình cũng
     đã kiếm được một cô vợ, dù là trông dở người dở ma. Bà tủi phận làm cha làm
     mẹ  mà  không  cưới  nổi  vợ  cho  con.  Trăm  sự  cũng  tại  cái  nghèo  mà  ra  cả :
     Chao ôi,  người ta dựng vợ gả  chồng cho con là  lúc trong nhà  ăn nên làm nổi,
     những  mong  sinh  con  đẻ  cái  mở  mặt sau  này.  Còn  mình  thì...  Trong  kẽ  mắt
     kèm nhèm của bà  rỉ xuống hai dòng nước mắt. Bà vừa vui mừng, vừa lo lắng:
     Biết ràng chúng nó  có  nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không ?
     Nhưng  ngẫm tới thân  phận  nghèo khó  của minh,  bà  lại tự an  ũi:  Người ta  có
     gặp bước khó khăn,  đói khổ này,  người ta mới lấy đến con mình.  Mà  con mình
     mới có  vợ được... Nghĩ thế nên  bà vui vẻ chấp nhận  nàng dâu  mới.  Bà cư xử
     với  chị dịu  dàng,  gọi  chị  là  con,  xưng  là  u và  nhìn  cô  con  dâu  mới  bằng  ánh
     mắt xót thương, thông cảm.
        Bữa cơm đầu tiên mẹ chồng đãi nàng dâu chỉ có món cháo loãng với muối
     hột và chè cám, ấy thế nhưng bà cụ Tứ cố tỏ ra vồn vã, tươi cười, chỉ toàn nói
     tới  chuyện  vui.  Bà  khen  cháo cám  ngon  đáo  để,  nhà  khác  chẳng  có  mà  ăn.
     Chao ô i!  Đói đến  mức nào thì ăn cám thấy ngon ?!  Bà từ tốn nói với con trai
     và con  dâu:  Nhà  ta  thì nghèo con ạ.  Vợ chồng chúng mày liệu mà  bảo  nhau
     làm ăn.  Rồi ra may mà  ông giời cho khá...  Biết thế nào hở con,  ai giàu ba họ,
     ai khó ba đời ? Có ra thì rồi con cái chúng mày vê sau... Bà cảm động bày tỏ ý

     muốn và nỗi khổ tâm của mình:  Kể có ra làm được dăm ba mâm thì phải đấy,
     nhưng nhà mình nghèo, cũng chả ai người ta chấp nhặt chi cái lúc này.  Cốt làm
     sao chủng mày hoà  thuận  là  u mừng rồi.  Năm  nay thì đói to đấy.  Chúng mày
     lấy nhau lúc này,  u thương quá...  Hình ảnh  bà mẹ  già nua cô' bấu víu,  hi vọng
     vào tương lai thật đáng thương và cũng đáng quý biết bao!
        Nội dung truyện ngắn  Vợ chồng A  Phủ kể về cuộc đời đầy biến cô' của đôi
     vợ chổng trẻ  người Mông ở vùng cao Tây Bắc dưới ách thống trị tàn  bạo của



                                                                            73
   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78   79