Page 58 - Bài Văn Mẫu
P. 58
!■” V'
- Nguyễn Ái Quốc viết tác phẩm này nhằm mục đích vạch trần bản chất xấu xa
của tên vua bù nhìn Khải Định tay sai và của chính quyền thực dân Pháp trước công
luận. Điều đặc biệt là tác giả viết Vi hành bằng tiếng Pháp, ngay trên đất Pháp và
cho đối tượng đọc là... người Pháp! Vì thế mà ý nghĩa tố cáo của truyện tăng lên gấp
nhiều lần.
2. Thân bài:
* NỘI dung châm biếm, đả kích nằm ngay trong tên truyện, trong tình huống và nhân vật
cùa truyện.
+ Tên truyện: ,
- Vi hành: nghĩa gốc là tên gọi các cuộc đi bl mật của vua chúa với mục đích mắt
thấy tai nghe hiện thực đời sống của dân chúng để về điều chỉnh chính sách cai trị cho
phù hợp.
- Vi hành: trong truyện này được tác giả dùng với ý mỉa mai, châm biếm, chỉ các
cuộc chơi bời lén lút của tên vua bù nhìn Khải Định trên đất Pháp.
+ Tình huống:
- Nguyễn Ái Quốc đã sáng tạo ra một tinh huống vừa trớ trêu vừa buồn cười,
chứa đựng ý nghĩa châm biếm sâu cay: Sự nhầm lẫn của đôi trai gái Pháp trên một
chuyến tàu điện ngầm ở Pa-ri, cứ tưởng một hành khách da vàng ngồi gần (tác giả -
người kể chuyện) là vua An Nam (Khải Định).
- Đây là tình huống nhầm lẫn có thể xảy ra đối với người phương Tây vì họ rất
khó phân biệt những bộ mặt khác nhau của người da vàng. Nó vô tình tạo điều kiện
cho nhân vật “tôi” nghe lỏm được những lời bình luận không mấy hay ho vể “vua An
Nam” của đôi trai gái Pháp.
+ Nhân vật:
- Chân dung Khải Định, tên vua bù nhìn tay sai của thực dân Pháp lại được chính
dân chúng Pháp phác hoạ nên bằng những nét biếm hoạ hài hước. Đó là một kẻ lổ
bịch, vụng về, lén lút, bất minh... Tuy hẳn không có mặt nhưng chân dung và tính cách
hắn vẫn hiện ra rất rõ nét.
- “Vua An Nam” trước sự đánh giá của dân chúng Pháp giống như một thứ trò giải
trí rẻ tiền, thua xa hề Sác-lô hoặc các vỢ lê nàng hầu của vua Cao Miên, thậm chí không
bằng trò nhào lộn của sư thánh xứ Công-gô...
* Ý nghĩa châm biếm, đả kích nằm trong hình thức của truyện ngắn và thể hiện qua nghệ
thuật kể chuyện tự nhiên, hấp dẫn.
+ Hình thức truyện ngắn là một bức thư gửi cho cô em họ. Do vậy mà cách viết
rất thoải mái, tự do, không theo một khuôn mẫu nào cả. Nhờ hình thức này mà tác giả
có thể chuyển ý, chuyển giọng một cách linh hoạt.
57