Page 53 - Bài Văn Mẫu
P. 53

xếp,  tính  toán  thời  gian  và  các  bước  thực  hiện,  khi thời  cơ đốn  phải  quyết tâm  hành
      động thì mới thực hiện được ý tưởng của mình.
          - Phải chủ động đi tìm và kịp thời nắm bắt cơ hộiơể biến ước mơ thành hiện thực,
      đồng thời khẳng định khả năng và phẩm chất của minh.
         3.  Kết bài:

          -  Thời gian, lời nói, cơ hội là ba yếu tổ quan trọng liên quan chặt chẽ tới thành công
      hay thất bại trong việc xây dựng sự nghiệp của mỗi con người.
          - Nốu chúng ta sáng suốt và  chủ  động sử dụng thời gian vào những việc có  ích
      cho cá  nhân và  cộng đồng:  biết nói  lời  hay,  lời  đẹp trong  giao tiếp,  ứng xử:  biết kịp
      thời nắm lấy cơ   thuận lợi thì khả năng dẫn tới thành công là rất lớn và cuộc đời sẽ
      trở nên thực sự có ý nghĩa.
      II.  BÀI LÀM
         Cuộc  đời  là  một chuỗi  dài  kinh  nghiệm  con  người  đúc  kết được từ  những
      thành công và thất bại  mà  bản  thân  đã  trải  qua.  Cuộc sống vốn  đa dạng và
      phức tạp. Con người là chủ thể của cuộc sống nên phải có sự lựa chọn khôn
      ngoan để tìm ra cách ứng xử và hoạt động hiệu quả nhất.  Có ý kiến cho rằng:
      Có ba điều trong cuộc đời mỗi người nếu đi qua sẽ không lấy lại được: thời gian,

      lời nói và cơ hội.
         Tại  sao  thời gian đi  qua  không  lấy  lại  được ?  Thời gian là  một  khái  niệm
      trừu tượng, vô hình.  Thời gian chỉ có một chiều, trôi qua mà không bao giờ trỗ
      lại. Theo quy luật tuần hoàn của tự nhiên, các mùa xuân, hạ, thu, đông trong
      một năm  lần lượt trôi qua để  rồi sang năm sẽ quay trở  lại. Còn con người dù
      muốn cũng không thể nào quay ngược được thời gian. Nhà thơ Xuân  Diệu đã
      viết nên những vần thơ đầy tiếc nuối, xót xa:
                    Xuân đương tới,  nghĩa là xuân đương qua,

                    Xuân còn non,  nghĩa là xuân sẽ già,
                    Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
                    Lòng tôi rộng,  nhưng lượng trời cứ chật,

                     Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
                     Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
                     Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạil

                     Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
                     Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.


      52
   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58