Page 60 - Bài Văn Mẫu
P. 60

v' ^


        Nội dung châm  biếm,  đả  kích  ẩn  chứa trong  tình  huống  đặc  biệt và  trong
     chân  dung  nhân  vật chính  của truyện.  Tác  giả  đã  khéo  léo sáng tạo  ra  một
     tình huống vừa trớ trêu vừa buồn cười, tất nhiên là hoàn toàn hư cấu nhưng lại
     y như thật và hơn cả thật. Toàn bộ câu chuyện là xâu chuỗi của sự nhầm lẫn
     ngày càng tăng:  Đôi trai  gái  người  Pháp trên tàu  điện  ngầm  nhìn  nhầm  một
     người  đàn  ông  da  vàng  mũi tẹt ngồi  gần  (nhân  vật  tôi -  người  kể  chuyện)  là
     vua An Nam. Dân chúng Pháp coi tất cả những người da vàng mũi tẹtìrên đất
     Pháp đều là  vua An Nam. Nực cười hơn nữa là đến cả chính quyền của “nước
     mẹ Đại Pháp” cũng rối tinh rối mù, chẳng phân biệt nổi đâu là vua Khải Định,
     đâu  là kẻ cần theo dõi (Nguyễn Ái Quốc). Vì thế nên  Nguyễn Ái Quốc đi đâu
     cũng có  người  bí mật tháp tùng  cẩn thận  (bị  mật thám  theo dõi sít sao). Tác
     giả cố tình “bịa”  ra tình huống ấy là để khẳng định nguyên nhân của nó chính
     là các cuộc vi hành lung tung, lộn xộn của vua Khải Định.
        Xét cho cùng thì tình huống này vẫn có khả năng xảy ra, dù  là hiếm, bởi vì
     đối với người phương Tây thì bất cứ người phương Đông  nào cũng mũi tẹt,  da
     vàng,  mắt xếch...  Thật  khó  phân  biệt  nét  riêng  của  người  nọ  với  người  kia.
     Tác giả đã  khai thác triệt để điều  này theo hướng châm  biếm, giễu cợt nhân
     vật cụ  thể  là  tên vua  Khải  Định  bù  nhìn,  tay  sai.  Qua cuộc trò  chuyện  giữa
     đôi trai gái Pháp trên toa tàu điện ngầm  mà tác giả vô tình nghe lỏm được và
     kể lại, người đọc có thể hình dung ra những nét khái quát về chân dung Khải
     Định:
        - Hắn đấy ì

        - Đâu phải!
        - Đúng mà! Anh đã bảo là chỉnh hắn đấy!
        -  Chắc thật à? Em  thì em đã  thấy hắn ở trường đua,  trông hắn có  vẻ  nhút
      nhát hdn,  lúng ta lủng túng hdn Cd,  có  cả  cái chụp đèn chụp lên cái đầu quấn
      khăn,  các ngón tay thì đeo đầy những nhẫn.
        -  Thế hay là  hắn  đã  đem  tất cả  các  thứ đó  đến  hiệu cầm  đồ  rồi ? Nhưng
      mà  nhìn kĩ xem kìa I Chẳng phải vẫn cái mũi tẹt ấy,  vẫn đôi mắt xếch ấy,  vẫn
      cái mặt bủng như vỏ chanh ấy đấy à?...
        - Em thì em thích Sác-lô hơn...
        -  Thế em  vẫn nhớ buổi dạ hội thuộc địa ở Nhà hát Ca vũ đấy chứ ? Phải trả
      những nghìn rưỡi phd-răng để xem vợ lẽ nàng hầu vua Cao Miên...  hôm nay thì
      chúng mình  có  mất tí tiền  nào  đâu  mà  được xem  vua đang ngay cạnh? Nghe
      nói ông bầu Nhà hát Múa rối có định kí giao kèo thuê đấy...



                                                                            59
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65