Page 229 - Bài Văn Mẫu
P. 229

Chiến  tranh  thế  giới  lần  thứ  hai  kết thúc  bằng  chiến  thắng  vẻ  vang  của
       Hồng  quân  Liên  Xô  trong  trận  tiến  công  vào  tận  sào  huyệt  phát  xít  Đức  ở
       Béc-lin.  Sự  mất mát,  hi  sinh to  lớn  của  nước  Nga Xô  viết đã  giúp  nhân  loại
       thoát khỏi  hiểm  hoạ  phát xít đáng  ghê  tởm.  Hoà  bình  lập lại,  nhân  dân  Nga
       hối hả bắt tay vào hàn gắn vết thương chiến tranh và xây dựng chủ  nghĩa xã
       hội.  Các  chiến  sĩ Hồng  quân  giải  ngũ  trở  về  với  cuộc  sống  lao  động  bình
       thường.  Nhưng  mọi  điều  đều  không  dễ  dàng.  Bao  gian  khổ,  khó  khăn  trên
       con đường đi tới tiếp tục thử thách  lòng dũng cảm, ý chí và  nghị lực của họ.
       Nhà văn  Sô-lô-khốp cảm  phục trước sức mạnh tinh  thần  của nhân  dân  Nga
       trong thời  hậu  chiến, trăn trở  trước số  phận  và  tương  lai  của con  người  nên
       đã sáhg tác truyện ngắn Số phận con người. Có thể nói đây là tác phẩm hiện
       thực xuất sắc đầu tiên xuất hiện sau chiến tranh  mà tác giả dám  nhìn thẳng
       vào những  vấn  đề  gai  góc,  nan  giải của cuộc sống, của những số phận  bất
       hạnh,  để  từ  đó  ca  ngợi  và  tôn  vinh  phẩm  chất  kiên  cường,  nhân  hậu  của
       nhân dân Nga mà ông hết lòng yêu mến và trân trọng.
          Nhân vật chính của truyện  là Xô-cô-lốp, một chiến sĩ Hồng quân trực tiếp
       tham  gia chiến  đấu  chống  phát xít Đức và  đã  trải  qua hai  năm  khủng  khiếp
       trong trại tù  binh của quân thù.  Nhờ dũng cảm, mưu trí, anh đã bắt sống tên
       thiếu tá Đức, cướp xe vận tải  rồi tìm cách chạy về  phía quân ta. Đến lúc này
       anh mới biết tin vợ và hai đứa con gái nhỏ đã bị chết trong một trận máy bay
       Đức  ném  bom  quê  anh  năm  1942.  Con  trai  lớn  của anh  cũng tham  gia trận
       tấn công vào Béc-lin và đã  bị kẻ thù  sát hại đúng vào ngày chiến thắng.  Số
       phận Xô-cô-lốp thật bất hạnh. Hoà  bình  rồi nhưng anh  không thể trở về  quê
       hương vì không còn ai  là  người thân. Anh sổng phiêu  bạt nay đây mai đó với
       cuộc sống bấp bênh và những cơn ác mộng kinh hoàng khiến trái tịm anh luôn

       rỉ máu.
          Đoạn trích nằm ở cuối tác phẩm, kể về chuyện Xô-cô-tốp nhận chú bé mồ
       côi Va-ni-a làm con nuôi. Tinh yêu thương con người đã sưởi ấm trái tim anh,
       khiến cho anh có thêm  sức mạnh vượt qua những  bất hạnh  của số phận và
       tiếp tục tin yêu cuộc sống.
          Đúng như tên gọi của tác phẩm là Số phận con người, nhà văn Sô-lô-khốp
       dường như bám sát những diễn biến trong cuộc sống của nhân vật Xô-cô-lốp
       và  luôn  đặt anh  vào những tình  huống  bất thường  để  bộc  lộ tính  cách.  Điều
       bất  hạnh  lớn  nhất  mà  Xô-cô-lốp  phải  đối  đầu  trong  cuộc  sống  hoà  bình  là



       228
   224   225   226   227   228   229   230   231   232   233   234