Page 233 - Bài Văn Mẫu
P. 233

'•oll

        Hành trình của Xô-cô-lốp thật gian nan: anh phải đi bộ rất xa, từ vùng này
     sang vùng  khác.  Song anh  không nản chí.  Chú  bé  Va-ni-a lúc  khoẻ  thì chạy
     tung tăng bên bố,  lúc mỏi chân thì được bố cõng trên lưng hoặc cho ngồi lên
     vai, cứ như thế suốt hàng trăm dặm đường. Những lời tâm sự chân thành của
     Xô-cô-lốp khiến chúng ta hiểu sâu  hơn vể tính cách đáng quý và càng thêm
     cảm phục anh:  ...tất cả  những điều ấy cũng chẳng sao,  miễn là bô' con chúng
     tôi sống  được;  nhưng  mà  quả  tim  của  tôi  đã  rệu  rã  lắm  rồi,  đến phải  thay
     pít-tông  thôi...  Có  khi  tự nhiên  nó  nhói lên,  thắt lại  và  giữa  ban  ngày mà  tối
     tăm  mặt mũi.  Tôi chỉ sợ  lúc nào  đó  đang  ngủ  mà  tôi chết luôn  làm  cho  con
     trai tôi phải khiếp sợ.  Lại còn thêm một nỗi khổ này nữa: hầu như đêm nào tôi
     cũng chiêm bao thấy những người thân đã quá  cố.  Và lúc nào cũng thế,  tôi ở
     bên này,  sau hàng rào dây thép gai,  còn  vỢ con thì tự do ở bên kia...  Tôi nói
     đủ chuyện  với l-ri-na,  với các con nhưng chỉ vừa mới toan lấy tay đẩy dây thép
     gai ra thì vợ con lại rời bỏ tôi,  cứ như là  vụt tan biến mất...  Và đây là một điều
     rất kì lạ: ban ngày bao giờ tôi cũng trấn  tĩnh được,  không hở ra  một tiếng thở
     dài,  một  lời  than  vãn,  nhưng  ban  đêm  thức  giấc  thì gối  ướt  đẫm  nước  mắt.
     Những  giọt  nước  mắt  nóng  hổi và  mặn  chát đau  thương  của  Xô-cô-lốp quả
     đã làm rung động, thổn thức trái tim người đọc.

        Kết  thúc  truyện  ngắn  Số phận  con  người là  hình  ảnh:  Chủ  bé  chạy  tới,
     đứng bên phải bố,  túm lấy vạt áo bông của bố,  chạy lon  ton cho kịp bước sải
     dài của người lớn.  Hình ảnh  ấy khơi dậy trong  lòng tác giả  một cảm  xúc khó
     tả,  một suy  ngẫm  sâu  xa:  Hai con  người côi cút,  hai hạt cát đã  bị sức mạnh
     phũ phàng của bão tô' chiến  tranh  thổi bạt tới những miền xa lạ...  Cái gì đang
     chờ đón họ  ở phía  trước ?  Thiết nghĩ rằng con  người Nga  đó,  con  người có  ý
     chí kiên cường,  sẽ  đứng  vững được  và  sống bên cạnh bố,  chú bé  kia  một khi
     lớn lên sê  có  thể đưdng đầu  với mọi thù thách,  sẽ  vượt qua mọi chướng ngại
      trên dường nếu như Tổ quốc kêu gọi.
        Tình cảm chân thành và sự thấu hiểu đến mức hoá thân vào nhân vật của
     nhà văn  Sô-lô-khốp đã tạo nên  giá trị  hiện thực và  nhân  đạo to  lớn của tác
     phẩm. Vì thế nên tuy hình thức là một truyện ngắn nhưng nội dung ý nghĩa của
     nó lại mang tầm cỡ của một sử thi. Với truyện ngắn nổi tiếng này, Sô-lô-khốp
      một  lần  nữa  khám  phá  và  tôn  vinh  vẻ  đẹp  tâm  hồn  của  người  Nga:  dũng
     cảm,  hào  hiệp  và  nhân  hậu,  vị  tha.  Đồng  thời  khẳng  định:  Sức  mạnh  của
      lòng  nhân  ái  giúp  con  người  vượt  lên  số  phận  bất  hạnh  để  sống  một cuộc
     sống thực sự có ý nghĩa và tốt đẹp hơn.


     232
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238