Page 238 - Bài Văn Mẫu
P. 238
>>*
II. BÀI LÀM
ơ-nít Hê-minh-uê (1899 - 1961) sinh tại bang l-li-noi nước Mĩ, trong một gia
đình trí thức. Sau khi tốt nghiệp trung học, ông tham gia chiến tranh thế giới
thứ nhất ở chiến trường l-ta-li-a với tư cách phóng viên mặt trận. Sau đó, ông
sang Pháp vừa làm báo vừa bắt đầu sáng tác.
Hê-minh-uê là một trong những nhà văn vĩ đại nhất nước Mĩ thế kỉ XX. ông
là người khai sinh ra nguyên lí sáng tác: coi tác phẩm nghệ thuật như một tảng
băng trôi, người đọc tự khám phá phần chìm để thấy được ý nghĩa và giá trị
đích thực của tác phẩm, ông vinh dự được nhận Giải Pu-lft-dơ (1953) - giải
thưởng văn chương cao quý nhất của Hoa Kì và Giải thưởng Nô-ben về văn
học (1954). Hê-minh-uê đã để lại một khối lượng tác phẩm đồ sộ gồm nhiều
thể loại: truyện ngắn, tiểu thuyết, thơ, hồi kí, ghi chép... Năm 1952, sau gần
10 năm sống ở Cu-ba, Hê-minh-uê cho ra đời tác phẩm ông già và biển cả.
Đây là cuốn tiểu thuyết tuy chỉ có tầm cỡ của một truyện vừa nhưng lại là tác
phẩm nổi bật nhất trong sự nghiệp sáng tác của Hê-minh-uê bởi nó đã chứa
đựng thông điệp quan trọng được coi là tuyên ngôn nghệ thuật của nhà văn:
Con người được sinh ra không phải để dành cho thất bại. Con người có thể bị
huỷ diệt nhưng không thể bị đánh bại.
Bối cảnh của truyện là ngôi làng chài yên ả gần bến cảng La-ha-ba-na.
Nhân vật chính là ông lão ngư phủ Xan-ti-a-gô với mơ ước cháy bỏng là sẽ
đánh bắt được một con cá lớn nhất trong đời. Một mình trên con thuyền nhỏ
bé ra khơi, ông lão quyết lập chiến công. Trải qua nhiều ngày lênh đênh trên
biển cả đầy vất vả, hiểm nguy, cuối cùng ông lão đã đánh bắt được một con
cá kiếm khổng lồ, buộc nó cặp mạn thuyền rồi dong vào bờ. Nhưng' con cá
kiếm đã bị đàn cá mập tấn công, ông lão dùng hết sức lực để chống chọi với
lũ cá mập hung dữ. Khi đuổi được lũ cá mập ra xa thì con cá kiếm chỉ còn lại
bộ xương. Ông lão buồn bã trở về túp lều của mình, nhưng trong lòng ông
vẫn chưa tắt những ước mơ tốt đẹp.
Thông qua hình ảnh ông lão Xan-ti-a-gô đơn độc, quật cường đã chiến
thắng con cá kiếm khổng lồ bằng ý chí phi thường và kĩ năng nghề nghiệp
điêu luyện, Hê-minh-uê ca ngợi phẩm chất đáng quý của con người lao động.
Ông già và biển cả được đánh giá là bài ca ca ngợi con người. Đây là tác
phẩm hay nhất, nhiều ý nghĩa nhất, vì thế nên đọc bất cứ đoạn nào chúng ta
cũng thấy sự thể hiện sinh động của nguyên lí tảng băng trôi trong sáng tác
của Hê-minh-uê.
237