Page 240 - Bài Văn Mẫu
P. 240

Sự lặp lại những vòng lượn của con cá kiếm còn gợi lên hình ảnh một ngư
     phủ  từng trải và  lành  nghề. Chỉ bằng  mắt nhìn và cảm  giác đau  đớn  nơi bàn
     tay,  ông  lão  đã  ước  lượng  được độ  lớn  của con  cá  qua những  vòng  lượn  từ
     rộng tới hẹp, từ xa tới gần. Xan-ti-a-gô đã khéo léo điều  khiển sợi dây vì nếu
     để chùng dây thì không thể kéo con cá lại gần, còn nếu căng dây quá thì con
     cá sẽ  nhảy vọt lên, có thể  làm tuột lưỡi câu.  Lúc dầu, ông  lão thu  ngắn dây
     để con  cá  không thể quay vòng:  Lão  lách  vai và  đầu ra khỏi sợi dây và  bắt
     đầu liên tục kéo nhẹ nhàng.
        Diễn biến cuộc chinh  phục con cá  kiếm của ông lão Xan-ti-a-gô được tác
     giả  miêu  tả  như một trận  chiến  đấu  thực sự.  Suốt  hai  giờ  đồng  hồ,  ông  lão
     mệt nhoài, người đẫm mồ hôi vì cứ phải ra sức kéo sợi dây để cho con cá khỏi
     quay vòng. Sức lực của ông lão suy kiệt nhanh chóng, ông lão thấy hoa mắt...,
     mồ  hôi xát muối  vào  mắt lão  và  xát muối lên  vết cất phía  trên  mắt  và  trán.
     Ông  lão tự nhủ:  Chúa sẽ giúp ta chịu đựng.  Ta sẽ  đọc một trăm lần kinh Lạy

     Cha và một trăm lần kinh Mừng Đức Mẹ.  Nhưng lúc này thì ta chưa thể đọc.
        Đến vòng  lượn  thứ  ba,  khi đã  thấm  mệt,  con  cá  không quật dây đáy nữa
     và  bất đầu  lại lượn  vòng  chầm  chậm...  Rồi  ông  lão  nhìn  thấy:  Cái đuôi lớn
     hơn cả  chiếc lưỡi hái lớn,  màu tỉm hồng dựng trên mặt đại dương xanh  thẩm.
     Nó  lại lặn  xuống  và  khi con  cá  hãy  còn  mấp  mé  mặt nước,  ông  lão  có  thể
     nhìn  thấy thân  hình  đồ  sộ  và  những  sọc  tía  trên  mình  nó.  Cánh  vì  trên  lưng
     xếp lại, còn bộ vây to sụ bên sườn xoè rộng.
        Ông  lão phân tích tình  hình, tìm  mọi cách kéo con cá  lại gần thuyền và tự
     động viên:  Hãy bình tĩnh và giữ sức,  lão già ạ.  Kéo đi,  tay ơi...  Hãy đứng vững,
     đôi chân kia.  Hãy tỉnh  táo  vì tao,  đầu à...  Nhưng đó cũng là  lúc sức cùng  lực
     kiệt:  Miệng lão khô khốc không thể nói nổi,  hoặc nếu có thì cũng bằng giọng
     thì thào, yếu ớt.

        Khi  ông  lão chuẩn  bị  phóng  mũi  lao vào con  cá,  như trêu  ngươi,  nó  rướn
     thẳng  mình,  lại  chầm  chậm  bơi xa,  cái đuôi đồ  sộ  lắc  lư trong  không  trung.
     Thời điểm quyết định đã tới: ông lão nhấc cao ngọn lao hết mức,  vận hết sức
     bình sinh... phóng xuống sườn con cá  ngay sau cái vây ngực đồ sộ,  vươn cao
     trong không trung ngang ngực ông lão...  Con cá  phóng  vút lên khỏi mặt nước
     phô hết tầm vóc khổng lồ,  vẻ đẹp và sức lực.  Nó dường như treo Id lửng trong
     không trung phía trên õng lão và  chiếc thuyền.  Thoáng chốc nó rơi sầm xuống
     làm nước bắn tung trùm lên cả ông lão lẫn con thuyền.


                                                                          239
   235   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245