Page 195 - Bài Văn Mẫu
P. 195

I.  DÀN Ý
         1. Mỏ bài:

          -  Nhà văn  Nguyễn Trung Thành  sáng tác truyện  ngắn  Rừng xà  nu vào  khoảng
      giữa năm  1965. Tác phẩm được đánh giá  là  điểm son  của văn  học cách mạng  miền
      Nam thời đánh Mĩ.
          - Nội dung truyện phản ánh nỗi đau riêng ghê gớm của một con người và nỗi đau
      chung  lớn  lao của xóm  làng, dân tộc, đã thôi thúc Tnú  và dân  làng Xô  Man vùng  lên
      diệt giặc để tự cứu mình, góp phần giải phóng quê hương, đất nước.
          -  Qua  đó,  tác  giả  thể  hiện  ỷ  chí bất  khuất,  tinh  thần  chiến  dấu  dũng  cảm  của
      người dân Tây  Nguyên và  con  đường  cách  mạng tất yếu  của  dân  tộc ta trong  cuộc
      kháng chiốn chống Mĩ cứu nước.
          -  Nổi  bật trong  truyện  ngắn  này là  hình  ảnh cây  xà  nu,  rừng xà  nu,  tượng  trưng
      cho phẩm chất kiên cường, bất khuất của dân làng Xô  Man và đồng bào Tây Nguyên.

         2.  Thân bài;
         * Hình tượng cây xà nu:
          - Tác giả đã thể hiện tình yêu sâu sắc, say mê của mình đối với cây xà nu,  rừng
      xà nu, loại cây tượng trưng cho con người Tây Nguyên bất khuất, kiên cường.
          - Đoạn văn miêu tả rừng xà nu là một bức tranh thiên nhiên toàn mĩ. Rừng xà nu
      như có hình khối, màu sắc, hương vị... tạo nên ánh sáng và sức sống lạ thường.
          -  Rừng  xà  nu  không chỉ là  hiện thân cho vẻ  dẹp  mà  còn  là  biểu  tượng  của sự
      sống trước đau thương,  chết chóc.  Nguyễn Trung Thành đã  dựng  lên một tình  huống
      dối  lập: sự sống dối mặt với cái chết.  Những dau thương  mà  ba lứa xà nu  phải gánh
      chịu tương ứng với những đau thương mà ba thế hệ  dân làng Xô Man đã trải qua. Từ
      thực tế đau thương, tác giả đã khẳng định: Sự sống luôn mạnh hơn cái chết, sự sống
      là  bất diệt.  Khi  miêu  tả  rừng  xà  nu,  cảm  xúc  của  Nguyễn  Trung  Thành  là  tha thiết
      hướng về  sự sống,  ngợi ca vẻ đẹp bất diệt của sự sống. Điều đó  làm  nên chất nhân
      văn sâu sắc của truyện ngắn Rừng xà nu.
           - Phép tu từ nhân  hoá  được tác giả sử dụng  rất thành công mang đến cho rừng
      xà nu một tâm hồn, sự sống như con người.
           - Hình  ảnh  so sánh  rừng xà  nu ưỡn tấm ngực lớn của mình ra,  che chở cho làng
      mang ý  nghĩa ẩn dụ: Giữa thiên nhiên và con người có sự gắn kết thiêng liêng; thiên
      nhiên cũng bất khuất như con người trong cuộc chiến đấu bảo vệ quê hương, đất nước.


      194
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200