Page 193 - Bài Văn Mẫu
P. 193

s


      to. Từ viên đạn thứ mười trở đi,  Dít chù\ nước mắt,  im  bặt,  nhìn bọn giặc bình
       thản lạ lùng. Chỉ ba năm sau,  Dỉtơã trở thành bí thư chi bộ kiêm chính trị viên
      xã  đội, chỉ huy dân  làng  Xô  Man  đánh  giặc.  Có  thể  nói  Mai và  Dlt tiêu  biểu
      cho những phẩm chất cao quý của người phụ  nữ Tây Nguyên đã gắn bó cuộc
      đời mình với cuộc kháng chiến đau thương mà oanh liệt chống ngoại xâm của
      dân tộc.
         Đọc truyện  Rừng xà  nu, người đọc không thể nào quên cậu bé  Heng, mặc
      dù  tác giả  chỉ phác  hoạ  về  em  một vài  nét.  Đó  là  một chú  bé  nhanh  nhẹn,
      thông minh, thuộc mọi con đường, những hầm chông, những giàn thò, những
      “ác chiến  điểm” của  làng  mình  như thuộc  lòng bàn  tay.  Heng đeo chéo  một
       khẩu  súng trường  mát ngang  lưng,  ra  vẻ  một người lính  thực sự.  Dẫn  đường
      cho  Tnú về  đến  làng,  Heng tháo cây súng chống xuống đất và vui vẻ  gọi to:
       Người già ơi,  có khách đấyl Nhân vật cậu bé  Heng chỉ xuất hiện trong khoảnh
       khắc nhưng đầy ấn tượng. Đó là cái tài của Nguyễn Trung Thành trong miêu

      tả nhân vật. Bé  Hengóã trưởng thành cùng cuộc chiến đấu vũ trang của dân
       làng  Xô  Man.  Tuy  còn  nhỏ  nhưng  trong  em  đã  hình  thành  phẩm  chất  cũa
       người anh hùng.  Heng giống như cây xà nu mới mọc,  vượt lên rất nhanh,  thay
       thế những cây đã ngã... bởi bom đạn giặc.
         Các nhân vật chính như Tnú,  cụ Mết... là kết tinh cao độ những phẩm chất
       tiêu  biểu của dân  làng  Xô  Man;  gắn  bó với quê  hương, trung thành với cách
       mạng, căm thù  giặc sâu sắc, dũng cảm,  kiên cường,  bất khuất,  số phận các
       nhân vật này liên quan chặt chẽ với số phận của cả cộng đồng.

         Câu chuyện  cụ  Mết kể bên bếp lửa nhà  ưng trong  đêm  Tnú về  thăm  làng
       giống như một dòng sông hồi tưởng cuồn cuộn chảy trôi, khiến cho Tnú  thấy
       hiển hiện rõ ràng trong trí nhớ những sự kiện đau thương mà oanh liệt của quá
       khứ chưa xa.  Rõ ràng là lịch sử của làng Xô  Man về  mặt nào đó rất giống với
       cánh  rừng xà  nu đầu  làng.  Đó  là  một chuỗi  dài đau thương:  Những  người  bị
       giặc giết vì nuôi giấu cán  bộ  như anh Xút bị treo cổ trên cây vả  đầu  làng,  bà
       Nhan bị chặt đầu cột tóc treo đầu súng. Tấm lưng  Tnú - khi còn là một cậu bé
       giao  liên  ngang  dọc  vết  dao  chém,  máu  chảy  ra  rồi  đặc  quyện  lại,  tỉm  như
       nhựa  xà  nu.  Anh  cán  bộ  Quyết hi  sinh.  Rồi  Mai gục  xuống  và  đứa  con’ của
       hạnh  phúc, tình  yêu  cũng chết dưới đòn đánh tàn  bạo của kẻ  thù.  Còn  Tnú,

       lửa  xà  nu đốt  cháy  mười  ngón  tay  anh,  lửa  xà  nu  như thiêu  đốt  trong  lồng


       192
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198