Page 191 - Bài Văn Mẫu
P. 191
1
Trong đêm ấy, tiếng chiêng nổi lên dồn dập, thôi thúc, cả rừng Xô Man ào ào
rung động. Và lửa cháy khắp rừng... Cụ Mết trong tư thế lẫm liệt của người
chiến thắng đã sang sảng kêu gọi dân làng vùng lên cầm vũ khí giết giặc.
Tiếng của cụ Mết vang vọng khắp núi rừng: Thế là bắt đầu rồiI Đốt lửa lênl
Tất cả người già, người trẻ, người đàn ông, người đàn bà, mỗi người phải tìm
lấy một cây giáo, một cây mác, một cây dụ, một cây rựa. Ai không có thì vót
chông, năm trăm cây chông. Đốt lửa lên I
Cụ Mế/được tác giả miêu tả như một người anh hùng của buôn làng. Cụ
đã thắp sáng ngọn lửa chiến đấu và chiến thắng vì chân lí lịch sử: Chúng nó
đã cấm súng, mình phải cầm giáo I Cụ đã nhắc nhở dân làng Xô Man phải
giữ lấy truyền thống thương núi, thương nước và truyền lại cho con cháu sau
này. Cụ Mết là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc, chứng minh cho tài năng
của tác giả trong việc khắc hoạ, xây dựng tính cách nhân vật đậm chất anh
hùng của sử thi huyền thoại.
Hình tượng nhân vật để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc là Tnú.
Tnú là một chàng trai dũng cảm phi thường, là niềm tự hào của dân làng Xô
Man. Cụ Mếtáã nói về anh với tất cả tình yêu thương, tự hào: ...Đấy, nó đấy,
nó đi giải phóng quân đánh giặc, nay nó về thăm làng một đêm... Nó đấy. Nó
là người Strá mình. Cha mẹ nó chết sớm, làng Xô Man này nuôi nó. Đời nó
khổ, nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta. Cuộc đời Tnú đầy máu và
nước mắt như cuộc đời của dân làng Xô Man dưới ách thống trị tàn bạo của
Mĩ - Diệm. Con đường chiến đấu của Tnú là con đường quật khởi của quê
hương anh. Hai lần Tnú đi bộ ba ngày đêm lên núi Ngọc Linh để lấy một xà lét
đá trắng về làm phấn, lấy một gùi đá mài đem về cho dân làng Xô Man mài
vũ khí. Hành động ấy nói lên khao khát ánh sáng cách mạng và tự do của
anh. Phẩm chất anh hùng của Tnú được rèn luyện trong máu lửa chiến tranh.
Thuở nhỏ, Tnú vào rừng tiếp tế và bảo vệ anh Quyết, một cán bộ cách mạng
hoạt động bí mật. Tnú được anh dạy chữ. Tuy còn nhỏ nhưng Tnú đã tin rằng:
Cán bộ là Đảng, Đảng còn, núi nước này còn. Đi giao liên, lúc thì Tnú xé rừng
mà đi, vượt qua vòng vây của giặc, lúc thì cưỡi lên thác, băng băng như một
con cá kình... Bị giặc bắt, Tnú nhanh trí nuốt ngay thư bí mật. Bị giặc tra tấn dã
man, bắt khai ra ai là cộng sản, cộng sản ỏ đâu ? Tnú dã dặt tay lên bụng
mình và nói: ở đây này! Lưng đầy vết chém của quân thù nhưng Tnú vẫn bất
khuất, hiên ngang, giữ vững lòng trung thành với cách mạng.
190