Page 190 - Bài Văn Mẫu
P. 190
thì cũng là lúc những cánh rừng xà nu ào ào vang động và lửa cháy khắp rừng.
Giữa con người và thiên nhiên Tây Nguyên có một sự tương đổng kì diệu.
Khi miêu tả rừng xà nu, cảm xúc của nhà văn Nguyễn Trung Thành là tha
thiết hướng về sự sống, ngợi ca vẻ đẹp bất diệt của sự sống. Điều đó làm
nên vẻ đẹp khó quên của hình tượng nghệ thuật và giá trị nhân văn sâu sắc
của truyện ngắn Rừng xà nu. Hình ảnh cây xà nu được nhắc đến ỏ đầu và
cuối tác phẩm khiến cho người đọc có cảm tưởng rằng truyện ngắn Rừng xà
nu như một chương trong bản anh hùng ca bất tận về vùng đất Tây Nguyên
bất khuất, kiên cường.
Giữa hai tuyến nhân vật chính diện và phản diện: dân làng Xô Man yêu
nước theo cách mạng và kẻ thù cướp nước cùng bè lũ tay sai có sự đối lập
gay gắt, một mất một còn. Điều đáng chú ý là tác giả đã xây dựng thành
công các hình tượng nhân vật đại diện cho những thế hệ dân làng Xô Man
tiếp nối nhau vùng lên chiến đấu giải phóng quê hương.
Cụ Mết già làng lầ người lưu giữ truyền thống của làng từ xưa để lại và có
trách nhiệm lưu truyền cho các thế hệ tiếp nối. Nhân vật này mang dáng dấp
của những nhân vật anh hùng trong các thiên trường ca, sử thi Tây Nguyên.
Cụ Mết không chỉ là người lãnh đạo cuộc nổi dậy của dân làng Xô Man mà
còn là người thường xuyên kể lại cuộc nổi dậy ấy cho con cháu nghe để tự
hào về truyền thống bất khuất và con đường giải phóng của dân làng.
Mỗi dân làng là một chiến sĩ. Cụ Mết - linh hồn của làng Xô Man - có bề
ngoài oai phong lẫm liệt. Tác giả miêu tả nhân vật này với một tình cảm mến
yêu, kính phục đặc biệt: ông cụ vẫn quắc thước như xưa, râu bây giờ đã dài
tới ngực và vẫn đen bóng, mắt vẫn sáng và xếch ngược, ông ở trần, ngực
căng như một cây xà nu lớn. Sáu mươi tuổi mà tiếng nói vẫn ồ ồ, dội vang
trong lồng ngực... Lúc cụ Mếtnói, mọi người đều yên lặng lắng nghe. Cụ Mết
là một thủ lĩnh quân sự tài ba, quyết đoán. Để chuẩn bị cho cuộc chiến đấu,
cụ Mếtúã lãnh đạo dân làng Xô Man đêm đêm thức mài vũ khí, ban ngày đi
phát rẫy, trồng củ pom chu và sắn xanh mượt cả núi rừng. Trong những giờ
phút nghiêm trọng nhất giữa sự sống và cái chết, cụ Mết đã chỉ huy đội du
kích từ trong rừng bất ngờ xông vào nhà ưng tiêu diệt lũ ác ôn. Tiếng hô của
cụ Mết vang lên: Chém I Chém hết I Những cây rựa sáng loáng vung lên.
Dưới lưỡi mác của cụ Mết, thằng Dục chỉ huy nằm gục trên vũng máu. Mười
tên giặc bị giết chết, xác ngổn ngang quanh đống lửa xà nu giữa nhà ưng.
189