Page 185 - Bài Văn Mẫu
P. 185

V vil

         Hình ảnh đôi bàn tay cháy rừng rực của Tnú thể hiện phẩm chất dũng cảm
      phi thường của người  anh  hùng thời đại. Tuy da thịt bị thiêu đốt đau  đớn tột
      cùng nhưng anh không hề  khóc lóc, kêu van. Thái độ cảm thủ giặc mãnh liệt
      hiện rõ trong đôi mắt mở  trừng trừng, trên đôi môi bị chính anh cắn nát, trong
      vj máu mặn chát ở đầu  lưỡi.  Nỗi đau  nén lại trong lồng ngực để  rồi oà vỡ  ra
      thành một tiếng thét dữ dội. Tnú  đã thét lên tiếng thét căm  hờn,  khinh bỉ vào
      mặt lũ tay sai tàn ác. Tiếng thét ấy làm cho dân  làng Xô  Man bừng tỉnh, thôi
      thúc dân làng vùng dậy cầm giáo cầm mác giết chết cả tiểu đội lính nguy:
         Tnú  thét lên một tiếng.  Chỉ một tiếng thôi.  Nhưng  tiếng thét của  anh bỗng
       vang dội thành  nhiều  tiếng  thét dữ dội hdn.  Tiếng  “Giết!’’.  Tiếng  chân người
      đạp trên sàn nhà  ưng ào ào.  Tiếng bọn lỉnh kêu thất thanh.  Tiếng cụ Mết ồ ổ :
       “Chéml Chém hếtr,  Cụ Mết đúng rồi,  cụ Mổt đã dửng đấy,  lưỡi mác dài trong
       tay.  Thằng  Dục nằm  dưới lưỡi mác của  cụ  Mất.  Và  thanh  niên,  tất cả  thanh

       niên trong làng,  mỗi người một cây rựa sáng loáng,  những cây rựa  mài bàng
       đá  Tnú mang từ đỉnh Ngọc Linh về...
         Nỗi đau đớn tột củng và lòng căm thù sôi sục của Tnú đã truyền sang dân
       làng  Xô  Man.  Trong  khoảnh  khắc,  cụ  Mết dã  lãnh  dạo  dân  làng  dùng  giáo
       mác  giết  sạch  bọn  thằng  Dục  có  trang  bj  vũ  khí  đầy  đủ.  Mười  ngọn  đuốc
      cháy  rừng  rực trên  hai  bàn  tay Tnú  không  làm  cho  lòng  người  Xô  Man  nao
       núng,  khiếp  sợ  như  kẻ  thù  mong  muốn;  ngược  lại,  hình  ảnh  dó  càng  nung
       nấu  căm thù  và tiếp thêm  sức mạnh  cho mọi  người dũng cảm vùng  lên giết
      giặc. Sự man  rợ của kẻ thù  là  một trong những nguyên  nhân thúc đẩy hành
      động quật khỏi của dân làng xỏ Man trong cái đêm đáng nhớ ấy.
         Sau đèm đó, Tnú  rời làng tham gia lực lượng vũ trang. Đối bàn tay với các
       ngón  bị cụt như một chứng tích tội  ác của quân  thù.  Thời gian  dẩn dần  làm
       lành vết thương trên  mười  ngón tay Tnú  nhưng  nỗi đau  mất vỢ  mất con  vẫn
       còn nguyên đó, anh không thể nguôi quên. Đôi bàn tay cụt mỗi ngón chỉ còn
       hai  đốt  của  Tnú  tiếp  tục  cầm  súng  chiến  đấu  với  kẻ  thù.  Trong  một  trận
       đánh.Tnú đã dùng đôi bàn tay không còn nguyên vẹn của mình bóp chết tên
       chỉ huy giặc khi nó cố thủ trong hầm. Đôi bàn tay Tnú là dấu ấn khắc ghi quá
       khứ  đau  thương,  mất  mát  cũng  như  sự  trưởng  thành  của  anh.  Giống  cánh
       rừng xà  nu với  sức sống  bất diệt,  đôi  bàn tay  bị  giặc đốt cháy của Tnú  vẫn
       giúp anh đạt danh hiệu dũng sĩ diệt Mĩ, diệt nguy và anh đã trở thành niềm tự
       hào to lớn của dân làng Xô Man bất khuất, kiên cường.



       184
   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190