Page 133 - Bài Văn Mẫu
P. 133

I.  DÀN Ý
        1.MỞ bài:
          -  Vợ chổng A  Phủ là truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Tô  Hoài; nội dung kể về
      cuộc đời đầy biến cố của đôi vỢ  chồng trẻ  người  Mông là  Mị và  A  Phủ  trong  xã  hội
      thực dân, phong kiến trước Cách mạng tháng Tám năm  1945.
          - Nhân vật Mị  là  một hlnh tượng nghệ  thuật đặc sắc.  Đoạn tả tâm trạng  của Mị
      trong  đêm  xuân  lúc đang  ỏ  nhà thống  lí Pá Tra thể  hiện  khát vọng  sống,  khát vọng
      tình yêu của người con  gái bất hạnh. Có thể coi đây  là đoạn văn  hay nhất, chứng tỏ
      tài năng phân tích tâm lí nhân vật đạt tới trình độ bậc thầy của Tô Hoài.

        2.  Thân bài:
        * Nhân vật MỊ:
          - Mị mồ côi mẹ,  ở với cha già. Mị đẹp người đạp nết. Tuổi xuân của Mị bị A sử,
      con trai thống lí tước đoạt, giày xéo.
          -  Những  ngày  Mị  phải sống  trong  sự  đày đoạ  của cha con tên  thống  lí là  chuỗi
      dài tủi nhục và dau khổ.
          - Trong  Mị  luôn  tồn tại  hai con  người tưởng  như đối  lập nhau:  Con  người có  vẻ
      ngoài lạnh lùng, vô cảm và con người bên trong có sức sống tiềm tàng, mãnh liệt, sẽ
      trỗi dậy bất cứ lúc nào khi có điều kiện.
        * Cảnh mùa xuân trên núi cao tác động đến tâm trạng của M Ị:
          -  Cảnh  sắc  mùa xuân  trên  núi  cao  đẹp  như  một  bức  tranh.  Không  khí Tết  rộn
      ràng khiến cho lòng người náo nức.
          -  Mùa xuân  đến,  không  gian  rực  rỡ  sắc  màu,  rộn  rã  âm  thanh.  Khung  cảnh  ấy
      khác xa với căn buồng nhỏ bé, tối om  mà  Mị đang sống, nhưng lại rất gần gũi với thế
      giới quen thuộc của Mị khi cô chưa bị bắt về  làm con dãu gạt nợ nhà thống lí.
          -  Mùa xuân về  làm  hổi sinh tâm  hồn  Mị. Tâm  trạng và  hành động của  Mị  được
      tác  giả  thể  hiện  một cách  tinh  tế,  xúc  động.  Đây  một tâm  trạng  phức  tạp,  pha  trộn
      nhiều cảm xúc: vui sướng và đau  khổ, ham sống và tủi  nhục muổn chết... Đoạn văn
      tả cảm xúc đang trỗi dậy và tuôn trào trong lòng Mị.
        * Diễn biến tâm trạng của M| từng đêm xuân:
        + Lúc Mị ngói một mình:
          - Khi nghe tiếng sáo từ đầu núi  vọng lại, Mị  nhẩm thầm bài hát quen thuộc.  Sau
      bao mùa xuân câm lặng, có lẽ đây là  lẩn đầu tiên người con gái bất hạnh lại khe khẽ
      hát thầm.



      132
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138