Page 251 - Những bài Làm Văn 12
P. 251

Mùa thu  Hà  Nội với  những  nét đặc trưng  của  khung  cảnh  thiên  nhiên và
        con người hiện ra thật cụ thể, sihh động:

                        Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
                        Những phố dài xao xác hơi may
                        Người ra đi đầu không ngoảnh lại
                        Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

           Làn  gió  heo  may  se  lạnh  thổi  dọc  lòng  những  con  phố  nhỏ,  làm  xao  xác
        hàng cây, vcới  những  thềm  nắng  lá  rơi đầy.  Ẩn  sau  những câu  thơ tả  cảnh  là
        Hà Nội thanh lịch có bề dày bốn nghìn năm lịch sử với Hồ Tây, Hồ Gươm, đền
        vua  Lê,  Tháp  Bút,  đền  Ngọc  Sơn,  cầu  Thê  Húc...  Những  di  tích,  danh  lam
        thắng cảnh ấy là niềm tự hào to lớn của bao thế hệ người Hà Nội. Mùa thu Hà
        Nội  giống  như một bức tranh với  đường  nét mềm  mại,  màu  sắc và  ánh  sáng
        hoà  hỢp  gây  ấn  tượng  sâu  đậm,  chất  chứa  tâm  trạng.  Trên  cái  nền  phong
        cảnh ấy nổi bật lên  hình ảnh  những chiến sĩ hào hoa,  dũng cảm, tạm  xa Thủ
        đô thân yêu để lên đường kháng chiến.  Người ra đi đầu không ngoảnh, lại đầy
        ý chí và quyết tâm nhưng lòng thì vẫn vấn vương, vẫn cảm nhận được bằng cả
        tâm  hổn cái sắc  vàng xao xuyến:  Sau lưng thềm nắng lá  rơi đầy. Câu thơ vừa
        thực  vừa  ảo.  Tình  thơ  vương  bao  nhiêu  lưu  luyến  bên  trong.  Nhịp  thơ  ngập
        ngừng, bâng khuâng như lòng người bâng khuâng, quyến luyến: Thấp thoáng
        đâu đó trong câu thơ là bóng dáng  khách chinh phu dứt áo ra đi vì nghĩa lớn:
         Tráng sĩ nhất khứ bất phục phản (Tráng sĩ một đi không trở lại). Cái không khí
         chớm lạnh, cái sắc nắng thu vàng  một màu  li  biệt càng làm tăng thêm  phong
        vị cổ điển của câu thơ. Cảnh thu Hà Nội đẹp nhưng buồn vắng đến nao lòng.
           Có  thể  nói  bốn  câu thơ miêu tả  mùa thu  Hà  Nội là  những  câu thơ gây ấn
        tượng  nhất trong  bài.  Nó  phản  ánh  tâm  hồn  tinh  tế  và  ngòi  bút tài  hoa  của
         Nguyễn  Đình  Thi.  Dường  như nỗi  buồn,  sự  lưu  luyến,  xao xuyến,  nhớ  nhung
        của  nhà thơ,  vương vấn trong  cái  chớm  lạnh của buổi đầu thụ,  trong xao xác
         hơi may, trong  khung cảnh  thềm nắng lá /ơi đầy. Đặt tính từ xao xác trước  hơi
         may là tác giả có ý  nhấn mạnh đến nét đáng yêu, đáng  nhớ nhất của gió thu
        và âm  thanh tiêu  biểu  nhất của mùa thu.  Nhịp điệu, âm  hưởng thơ mang  nỗi
         buồn  man  mác,  hợp với  khung cảnh  huyền  ảo của mùa thu  Hà  Nội.  Nhà  thơ
        đã  phác hoạ  nên  bức tranh  mùa thu  Hà  Nội với  những  đường  nét mềm  mại,
         màu  sắc trong sáng  làm  xúc động  lòng  người, để  lại  ấn tượng  khó  phai.  Đây
        cũng chính là biểu hiện của tình yêu  Hà  Nội thiết tha, say đắm và tình yêu ấy
         khiến cho cảm hứng của thi sĩ thăng hoa.


         250
   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255   256