Page 223 - Những bài Làm Văn 12
P. 223

Xuân  Quỳnh  đã  nối  tiếp  truyền  thống  trong  văn  học  là  lấy  sóng để  hình
     dung  tình  yêu.  Sóng  tình được  so  sánh  với  sóng  nước:  Sóng  tình  dường  đã
     xiêu  xiêu,...  Lạ  cho  cái sóng  khuynh  thành...  (Nguyễn  Du),  Dâng  cả  tình yêu
     lên sóng mắt (Xuân Diệu)... Người xưa đã có câu:  sắc bất ba đào dị nịch nhân
     {Sắc không  có  sóng,  dìm  người như chdi).  Ý  thơ tuy cũ  nhưng vào thơ Xuân
     Quỳnh thì nó lại có vẻ đẹp lấp lánh khác lạ, bởi cách thể hiện độc đáo và tinh
     tế.  Cảm  xúc chân thành, say đắm  đã  đem  lại vẻ  đẹp mới  mẻ  cho hình tượng
     tưởng chừng như đã cũ  kĩ, sáo mòn.
        Bài thơ  Sóng thể  hiện  sinh  động  nỗi  băn  khoăn day dứt khôn  nguôi trong
     quá  trình  tự  nhận  thức  về  tình  yêu  cùng  nỗi  nhớ  da  diết,  sâu  lắng  và  khao
     khát vươn tới tình yêu trọn vẹn, thuỷ chung. Cao hơn  nữa là  khát vọng  mãnh
     liệt về  hạnh  phúc  vĩnh  hằng.  Mượn  hình  tượng  sóng,  Xuân  Quỳnh  thể  hiện
     tâm trạng đang bùng cháy ngọn lửa yêu thương và khẳng định tình yêu mãnh
     liệt sẽ vượt qua mọi trở ngại để đi đến bến bờ hạnh phúc.
        Cái  hay  của  bài  thơ  Sóng trước  hết  là  ở  âm  điệu  nhịp  nhàng,  linh  hoạt
     giống  như những con  sóng  nhấp  nhô,  dào dạt triền  miên trên  đại  dương  bao
     la.  Nó thể hiện những cung bậc khác nhau của cảm xúc đang dâng tràn trong
     trái tim yêu.
        Âm  điệu  bài thơ  Sóng được tạo nên  bởi  hai yếu tố chính.  Yếu tố thứ nhất
     là thể thơ năm chữ có  khả năng gợi tả sự nhịp nhàng của sóng. Xuân Quỳnh
     tỏ  ra rất linh  hoạt,  phóng túng  khi  ngắt nhịp và  phối âm  bằng  - trắc để  miêu
     tả  nhịp  sóng  khi  êm  dịu,  khoan  thai,  khi  ào  ạt,  dữ  dội.  Yếu  tố  thứ  hai  là
     phương  thức  liên  kết  ngôn  từ  và  hình  ảnh.  Tác  giả  mượn  hình  ảnh  sóng để
     diễn đạt tình yêu cho nên âm điệu bài thơ là sự hoà trộn giữa âm thanh, nhịp
     điệu  của  sóng  với  những  trăn  trỏ,  khát  khao,  nhớ  thương,  hờn  giận...  trong
     lòng  người  con  gái  đang  yêu.  Âm  hưỏng  của  bài  thơ  khiến  người  đọc  liên
     tưởng đến hình ảnh những lớp sóng đại dương vô tận.
        Kết cấu bài thơ dựa trên sự hoà hợp nhuần nhị giữa hai hình tượng trữ tình:
     sóng và  em.  Có  thể  mượn  sóng  nước xôn  xao  để  diễn  tả  sóng  lòng dào  dạt
     của  người con  gái đang  khao  khát tình  yêu  đôi  lứa.  Khi  yêu,  người ta thường
     vượt ra khỏi cái  tôi nhỏ bé của mình để bước vào một thế giới mới lạ, rộng lớn
     hơn.  Cô  gái đang yêu đứng trước tình  yêu  như đứng trước  biển cả  bao la.  Cô
     tìm  thấy  sự  đồng  điệu  giữa  mình  và  sóng,  cô  phân  thân,  hoá  thân  vào  sóng.
     Sóng  giống  như  em,  luôn  luôn  thao  thức,  luôn  luôn  xao  động,  tự  biểu  hiện
     mình để hiểu mình hơn.


     2 2 2
   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228