Page 224 - Những bài Làm Văn 12
P. 224

ở mỗi khổ thơ,  sóng hiện  lên với  một diện mạo,  một ý  nghĩa riêng, cả bài
   thơ  đem  lại  ấn  tượng  tổng  hợp  về  hình  tượng  sóng luôn  luôn  biến  đổi  muôn
    hình muôn vẻ, phức tạp nhiều khi đến  khó hiểu nhưng lại thống nhất ở bề sâu
   của quy  luật tự  nhiên :  gió  sinh  ra  sóng,  sóng là  nỗi  khát  khao của  bờ,  sóng
    ngàn năm  ru vỗ bến bờ, để mãi mãi ngàn năm sau những con sóng đại dương
   vẫn  cất cao  lời  ca  ngợi tình  yêu  bất diệt.  Qua mỗi  khám  phá  về  sóng,  người
   con gái đang yêu lại tìm thấy mình trong đó.
      Mỏ  đầu  bài thơ  là trạng thái tâm  lí đặc  biệt của  người thiếu  nữ đang  khao
    khát tình yêu:
                          Dữ dội và dịu êm
                          Ồn ào và lặng lẽ
                          Sông không hiểu nổi mình

                          Sóng tìm ra tận bể.
       Sông ở  đây là  ẩn dụ  chỉ con  người,  sóng là  ẩn  dụ  chỉ tâm  trạng đang yêu
    cũa  người  con  gái.  Những  thái  cực đối  lập của sóng:  Dữ dội,  dịu êm,  ồn ào,
    lặng lẽ có  gì  tương  đồng  với  những  thái  cực  trong  tình  yêu  như yêu  thương,
    hờn giận, thắm  thiết,  hững  hờ...  chăng ?  Sông không  hiểu nổi mình,  Sóng  tìm
    ra tận bể, ra tận nơi mênh mông rộng, vô cùng sâu,  nơi trời nước bao la khi có
    gió  nồm  nam  êm  nhẹ,  khi  có  bão tố  dữ  dội.  Sông,  bể là  sự  tương  phản  về
    không gian giữa một nơi bé  nhỏ, chật hẹp với một nơi vô cùng, vô tận. Chỉ ra
    tận  bể,  sóng mới  có  thể  hiểu  hết mình  và  hiểu  thế  nào  là  bản  chất của tình
    yêu.
       Xuân Quỳnh  đã  bộc bạch  một cách  hồn  nhiên, trong sáng  những suy nghĩ
    của  mình  về  tình  yêu.  Tình  yêu  cũng  giống  nhu  sóng  biển,  như gió  trời  vậy,
    cũng có những đặc điểm đối nghịch đến kì lạ, làm sao mà hiểu cho hết được?!
    Tình yêu  là tình cảm tự nhiên  nhưng cũng chất chứa nhiều điều bất ngờ,  khó
    hiểu  như sóng  nước đại  dương.  Xuân  Diệu  đã  từng  băn  khoăn,  bối  rối:  Làm
    sao  cắt  nghĩa  được  tình yêu 7  Tqy  thế  nhưng  chưa  bao  giờ  loài  người  thoát
    khỏi sự cám dỗ đầy ma lực của nó.                       ^
       ở  đoạn  thơ này,  sóng nước đã  chuyển  nghĩa sang  sóng tình.  Sóng nước,
    sóng tình  đan  quyện,  bổ  sung  ý  nghĩa cho  nhau.  Thế  là  dù  đã  ra  tận bể mà
    sóng vẫn  chưa  hiểu  nổi  mình.  Em cũng  đã  hoà  nhập  vào  biển  lớn  của  tình
    yêu anh mà nào em đã hiểu em'.  Em yêu  anh từ đâu ? Từ khi nào? Từ cái gì?
    Ánh mắt, nụ cười hay giọng nói?  Em cũng không biết nữa. Mà biết để làm gì?


                                                                          223
   219   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229