Page 209 - Những bài Làm Văn 12
P. 209
Sông Đà được tác giả tập trung mô tả trong cuộc vật lộn với thác nước Sông
Đà. Cái dữ dội của Sông Đà đã có ông lái trị được. Hình ảnh ông lái đò: cố
nén vết thương, hai chân vẫn kẹp chặt lấy cuống lái, mặt méo bệch đi... cưỡi
lên thác... nắm chặt lấy được cái bờm sóng... ghì cương... đè sấn lên mà chặt
đôi con thác... rất sinh động và ấn tượng.
Lên thác phải chống bằng sào. Trên vai người lái đò, đầu sào in vào một
khoanh bầm, đó là hình ảnh thực. Tác giả bình thêm: Cái đồng tiền tụ máu
cũng là cái hình ảnh quý giá của một thứ huân chương lao động siêu hạng
tặng cho người lái đò Sông Đà. Con người dũng cảm, thông minh đă chiến
thắng được thiên nhiên dữ dội. ồ người lái đò này, có cái gì mà không in dấu
con sông, không là sản phẩm của Sông Đà? Sông Đà đối với ông lái đò quả
là một trường thiên anh hùng ca mà ông đã thuộc đến cả những dấu chấm
câu và những đoạn xuống dòng, ông lái đò đã trở thành một nghệ sĩ tài hoa
trong nghệ thuật vượt thác ghềnh. Nguyễn Tuân gọi tài nghệ của ông là tay
lái ra hoa.
Đọc văn Nguyễn Tuân, nhất là tuỳ bút, có người cho rằng như soi trong
ống kính trăm màu. Thực ra, ngòi bút tác giả không chỉ bảy màu mà trăm
ngàn màu sắc. Nguyễn Tuân đi rất sâu vào bản chất của sự vật, sự việc, con
người để tìm hiểu, khám phá và nắm bắt kì được cái cốt lõi, tinh tuý, cái hồn
của nó. Đồng thời có sự kết hợp giữa trình độ hiểu biết uyên bác, tác phong
làm việc nhanh nhạy, tỉ mỉ, khoa học, giàu chất trí tuệ và cảm xúc đậm đà
chất trữ tình được thể hiện dưới những hình thức ngôn ngữ sáng tạo rất độc
đáo, rất Nguyễn Tuân, không thể lẫn với bất kì ai khác. Tuỳ bút Sông Đà
phần nào chứng tỏ bút lực già dặn cùng phong cách nghệ thuật của nhà văn
Nguyễn Tuân - cây đại thụ của nền văn xuôi Việt Nam hiện đại.
208