Page 207 - Những bài Làm Văn 12
P. 207

3.  Kết bài:
        - Ngòi bút miêu tả của Nguyễn Tuân vô cùng linh hoạt và đầy sáng tạo.
        -  Tuỳ  bút  Sông  Đà  chứng  tỏ  phong  cách  sáng  tác  mang  đậm  dấu  ấn  Nguyễn
    Tuân - bậc thầy của văn xuôi hiện đại.
    II.  BÀI LÀM

       Người lái đò  Sông  Đà trích  trong tập tuỳ  bút  Sông  Đà  của  Nguyễn Tuân,
    sáng tác năm  1960. Đây là  kết quả chuyến đi thực tế của tác giả ở Tây Bắc
    năm  1958.  Phong  cách,  con  người  Tây  Bắc  đã  đi  vào  trang  sách  với  một
    niềm vui sống bao trùm  lên tất cả, xen  lẫn ohững cảm tưỏng và xúc cảm trữ
    tình trước vẻ đẹp kì vĩ, lạ lùng của non sông Tây Bắc.

       Tác phẩm  lấy người lái đò  làm  nhân vật chủ  thể của câu chuyện về  Sông
    Đà nhưng thực chất là cảm  nghĩ,  nghe  nhìn,  quan  sát,  nghiền  ngẫm và  sáng
    tạo của Nguyễn Tuân.  Mượn  lời ông lái đò già  nhưng chính là tác giả  miêu tả
    con sông từ nhiều góc độ khác nhau, qua đó bộc lộ tâm tư tình cảm của mình
    đối với con sông đại diện cho thiên nhiên và con người Tây Bắc.

       Với  lối viết của  Nguyễn  Tuân,  Sông  Đà  đã  trở  thành  Sông  Đà  -  Nguyễn
    Tuân.  Đó  là  con  sông  có  độ  dày  lịch  sử,  tạo ra  những  con  người  anh  hùng
    của riêng nó. Sông Đà được vẽ  nên bằng ngòi bút biến hoá tài tình, độc đáo,
    thể hiện sự gắn bó với đất nước đến mức sâu xa nhất của tâm hồn tác giả.
       Sông Đà dữ, Sông Đà anh  hùng ca,  bản chất của Sông Đà  là vậy. Tài ba
    của  nhà  văn  càng  làm  cho  bản  chất  ấy  nổi  bật  lên.  Sông  Đà  hung  bạo  ở
    những  đoạn  có  thác  dữ,  những  quãng  lòng  sông  hẹp,  bị  kẹp  giữa  hai  vách
    núi cao hay những chỗ có xoáy nước khủng khiếp, hút tất cả những gì sa vào
    đó và dìm xuống đáy sông.
       ở đoạn này có nhiều chi tiết chính xác,  khoa học xen lẫn cảm xúc dạt dào
    tính trữ tình của tác giả.  Sông Đà khi thì dữ dội, nguy hiểm trong cái  hùng vĩ
    không ngờ:  nào là chẹt lại thành  cái yết hầu, nàq^là vách đá dựng đứng cao
    vút,  đúng ngọ  mới có mặt trời...  mùa hè  mà cũng thấy lạnh...  Khi thì pha chút
    huyền thoại trong  những  nét nên tho  như con  nai con hổ đã  có  lần  vọt từ bờ
    này sang bờ kia, tưởng như lòng sông chỉ còn là dải yếm trong ca dao xưa.
       Cái gì của Sông Đà cũng dữ. Cát, gió, đá, thác ghềnh, sóng nước phối hợp
    với  nhau:  Nước  xô  đá,  đá  xô  sóng,  sóng  xô  gió  và  gió  cứ  cuồn  cuộn  từng
    luồng.  Chỉ nghe tiếng  nước ở  những  quãng  lắm  thác cũng  đã  đủ  ghê  người.
    Tiếng  reo của nước  lúc  nghe như là  oán  trách gì,  rồi lại như là  van xin,  rồi lại


    206
   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212