Page 35 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 35
đến bàn với ông Nguyễn Sơn Hà, chủ một tiệm sơn giàu có. Họ liển giúp
tiền để đi đường và còn giới thiệu cho ở nhờ trong một cửa hàng bán sơn
ở Sài Gòn do cô em gái của ông ẫy làm chủ. ít lâu sau hai người này nảy
sinh tình cảm và lấy nhau. Hai năm sau (1939), anh Cúc vào Nam, công
tác ở Đảng bộ Sài Gòn. Đến cuối năm 1939, anh Cúc được phân công trở
ra tham gia lập lại Xứ ủy Trung kỳ. Đầu năm 1941, anh bị địch bắt ở Vinh
và bị đày ra Côn Đảo lần thứ hai.
Năm 1945, ta khởi nghĩa cướp chính quyến. Anh em tù Côn Đảo nổi
dậy phá ngục giành tự do. Lúc đó Xứ ủy Nam bộ tồ chức các đoàn tàu ra
đón, trong số người đi đón có anh Tưởng Dần Bảo. Mấy chiếc tàu vừa đưa
anh em vể đất liến thì sau đó, đêm 22 rạng ngày 23 tháng 9 năm 1945, thực
dân Pháp nổ súng ở Sài Gòn. May mắn, mọi người đều đã được giải thoát
khỏi Côn Đảo, trong đó có nhiều đông chí sau này là lãnh đạo Đảng và
Nhà nước ta.
Anh Cúc cũng được vể đất liền trong những chuyến tàu ấy, và sau này
khi vui chuyện, anh em vẫn bảo nhau rằng đó là lẩn thứ hai chết hụt...
Sau những năm tháng đó, đồng chí Mười Cúc và tôi mỗi người một
nhiệm vụ, mỗi người một nơi, nhưng vẫn liên lạc qua thư từ và tin tức của
bạn bè, đổng chí.
Anh Mười Cúc là một người rất liêm khiết, có nhiểu đức tính tốt. Làm
việc gì, anh cũng phải kiểm tra, tổng kết. Cuộc đời của anh Cúc cũng là
một cuộc tồng kết của một người chiến sĩ cách mạng. Đó là một người
Tổng Bí thư Đảng rất xứng đáng của chúng ta.
34